Monday, March 30, 2009

# Dỡ Mơ Sen Hồng (Phần 3)

Mơ Mão Mơ
(Nguyên do Ngộ Mơmơ)
hay TẨY mơ


SEN “TẨY hồng”?

Người trình bày: Thái Minh Mẫn

“Mơ Mão Mơ” là “CÁI” NGỘ ĐẸP VỀ VŨ TRỤ. Chúng ta ai cũng muốn cái “ĐẸP” (ngộ mingmẫn) – nguyên DO MÙNG Màn vô minh MƠ mơ: mơ ĐẮC đạo DỪNG MỚ Mơ. Màng MƠ khiến Ming Mẫn TÔI Mơ một ngày nào đó ở khắp THẾ GIAN NÀY “trùng mơ” (trùng trùng điệp điệp) những đàn em thơ “giung giăng giung giẻ” (đạt “THƠ”), vui mãi không thôi [“thơ” “TRẺ” “mãi” “không” “GIÀ” (TRƯỜNG SINH BẤT LÃO)]. Mơ TÔI đúng mơ?

Ai có một lần về “THƠ” (hướng mơ Vô THỨC đạt “thơ” ngộ nguyên nguyên ngộ hay Mơ HỌ MỚmơ như đứa con trở về quê mẹ sau năm tháng cách xa)? Hướng MƠ “VÔ THỨC” là “Nguyên” “hoàn” “MƠ” – trở về tánh tự (mìng) nhận biết mìng(h) MƠ, nguyên ngộ “MƠ” là không có “tánh” (TỰ) Mơ vì “vô” thức là nguyên mơ (NGUYÊN NGỘ), còn “Ý” thức là mơ “NHÂN” (nguyên) Mơ. Cũng giống như trong ngạn ngữ TA có câu: “đứng núi này trông núi nọ” là muốn ám chỉ “Nguyên” do “Mơ” (vì có “núi nọ” mới có “trông”).

I. MƠ mơ Mơ ngộ “thủng” Mơ [MUỐNham MƠ CÓ (nô MƠ) là MINH MẪN MƠ DO MƠmơ hay học ĐẠOmơ là Minghmẫnmơ“do”dungMƠ] = MƠ MỚ Mơ MỚmơ (hưởng thụ vật chất là MƠMớ) = MINHmẫn MƠ làm MƠ mở do nguyênmơ)?

Mời bạn xem sơ đồ sau đây để hiểu rõ “MƠ” (nguyênngộMơ) “nguyên” (hoàn, trở về) – “do” (LÝ LẼ Mơ) “mơ” (MONGmuốnngộMƠ) để hiểu rõ “Ý” [VÔ = Mongmuốnngộ MƠ = mơ (MUỐN) MINHMẪNMƠ] “MƠ” (mớ = lingtinh mingmẫn Muốnmong = ước muốn THÀNH ĐẠO Mơ) từng “MỚ” (“ngộ” = hìng(h)thànhMỚ = Nguyêndung nguyên NGỘ = ĐỪNG MƠ muốn – MỚ!) mơ như thế nào trong não con người:


Sơ đồ 1: Mơ MINH MẪN CỦA “NHÂN – QUẢ” MƠ
GIẢI THÍCH TỪ CHO SƠ ĐỒ:
  • “NHÂN” là NGUYÊN NHÂN MƠ;
  • “QUẢ” là Ngộ (Hiểu lý lẽ) Mơ;
  • “NHÂN” là “cốt lõi” của MƠ; Nơ MƠ NHÂN (để mà) Lơ (dỡ = một Mơ = hoàn nguyên MƠ = NGỘ KHÔNG Mơ = MƠ DỠ Mơ = mơ dỡ) MỚ NHÂN Mơ có nghĩa là nguyên do MƠ tạo nghiệp MƠ;
  • “Tạo nhân” tức “tạo mơ” vì nhân mơ NƠ nghiệp Mơ.
  • ẢO MƠ là NHÂN;
  • THẬT MƠ là QUẢ; và “BẢN THÂN” quả – Quả – QUẢ cũng là nhân – Nhân – NHÂN mơ – Mơ – MƠ;
  • TẠO MƠ TỨC TẠO “NHÂN” (“Nhân” – “nhân”) cũng chính là TẠO NGHIỆP QUẢ DO Mơ;
  • Nguyên do là “NHÂN Mơ”; Kết quả là “QUẢ Mơ”; Quả MƠ là Nơ Nhân MƠ.
  • “NGỪNG mơ” là “TUNG” (TỰ DO) Mơ.
  • “NGƠ” mơ tức “ngơ” “NHÂN” “Mơ” vì mất “nhân” (nguyên) của MƠ; Hay mơ một cách khác mất “NHÂN” “hưng” [gây, họ (gio) mơ = Mơ gio (lý) = mùng (VÔ) mở = ngao mơ = dumơ] mơ họ (gio = ngộ “gio” mơ).
  • “ẢO” mơ gây “HƯNG MƠ do NHÂN Mơ”: Huyễn hoặc làm “con” (MỚ = “NƠ” Ming(h)mẫn Mơ BIẾTmơ hay mong muốn NHẬNmơ minghmẫn mơMƠMơ = Động vật cao CẤPmơ) “người” (mơ) nhân (do).
  • Đừng “CÔ” (ĐỌNG) TÂM MƠ nếu Mơ Mớ vì NHÂN mờ TÂM Mơ! [Mơ họ (dừng) nguyên gio(do) mơ THANHtịnhTÂMmơ = lắng đọng Tâm Mơ nguyên do hiển lộ NGỘmơdoNGUYÊNmơ = ngộ THANHcaomơ do TÂMmơthanhTỊNH].
  • “NƠ” nghiệp mơ nhân mơ ngộ “NHÂN”: có MƠ “NƠ” ngộ mơ Nhân!
  • “HƯNG” MƠ “NHÂN” tạo MƠ NƠ (NGHIỆP) mơ: tạo mơ là TẠO NHÂN MƠ;
  • “HỌ” (Mất) NHÂN là ngơ mơ gio(do) nơ: dừng mơ (mơmuốn = mongÝngơ) MƠ (THIỀNmơđốnngộmơ) gio (RÁCmơ = Ýmơngộnguyêndonơmơ) họ (mất) – TÂM thanh tịnh vì họ (dừng) RÁC (GIO) mơ – nguyên (mơ) “nơ” (gắn) nguyên (nơ – nghiệp).
  • Họ [nơ = nghiệp MƠ = nguyêngio(do)mơ (NGỘmơmuốnngộ = LÝlẽ Mơ NGỘ = Mở MƠmơ NGỘmơ = muốnmơngộMơ)] “MƠ” (MỘmơảo = Mấtmớmơ = NGUYÊNGIO(DO) Mơ (NGỘMơnơmuốnngộ = LÝ MƠ Ngộmơmuốnmơngộ = MỘTmơMơ = TÂMmơnguyênnguyêngio(do)mơngộMơ) là “Nơ” (mơ = ngưng mơ ảo) do (vì) “Ngao” (NGƠ, ĐI MẤT) “Mơ” (MÙNG = vôminh = MỚ) do (lý) “MƠ” (ngao) mơ: TAN mơ HẾT LÝ DO Mơ = Mơ MỞ HẾT mơ “do” (lý) = ngộ Mơ “nơ” (gỡ = họ = mất = tan) MƠ.
II. MƠMơmơ (NGỘ) MƠ NƠ MỚmơnguyêndomơMƠ (minhmẫnMƠ muốn ham MƠ NGỘ mớmơ = HAM muốn đạt ĐẠOmơ):

Mơ MUỐN mơ làm TÂMmơ mờ = Mơ muốn MƠ NƠ MƠ NƠ NGHIỆPmơ = MƠmơMơ (Ngộ) MINHMẪNmơ MƠ mừng (ngộ) MƠ muốn = MƠ MỚ nơ MƠ mừng (ngộ) MỚ DONGUYÊNmơ = MAMƠ làm bạn MƠ MA âmmơ (TÂMgiảkiếntánhmơ nơ “NGHE” Ẹ). Để đừng bị MAMƠ dắt HÃY NGỘ Âmmơ từ tựtánhmơ bằng cách Mơ ÂMMƠ TỪ VŨ TRỤmơ qua “NGHE” ÂMmơ từng phút từng giâymơ để cho ảo (vọng)mơ tắt. TÂMmơ THANHtịnh MƠ xuất hiện lục “quả” MƠ.

HAMMƠmơ (THAM SÂN SImơ) là MỚ Mơ vì DUNG MƠ(muốn) MƠmơMơ (MƠ) dừng MƠ (mingh mẫn) muốnmơ [muốn đừng mớMƠ xin hãy MƠ MINH MẪN] = nguyêndoMơ luôn đòi hỏi MỚ (LINH TINH) Mơ = mơ mingh mẫn MƠ “LỦNG” (Xétoạc) vô minhmớ. Hãy xem Bạnmơ HamMƠ (THIỀN) mô? Còn Mơtôimơ (TÔI) mơ vậy đó! Muốn là Mamơ! Hãy họ (Dừng) các thứ “MUỐN” (MơmơMƠ) NGUmơ dẹp.

Mùng (Huyễn hoặc) MƠ (mơ) muốn Mơ (NGỘ) mớ (MINGHMẪN = mamơ) HAMmơ(THAM) MUỐN (MƠ) nên người TUMA“do” (tu ma mơ phật) chạy THEO HAMmơ cứ mơ (vọng) MỚ là Ta (MA) đang THÀNH ĐẠO MƠ do tumơHAMmơminghmớ – có ngộ MA mới NGỘ phậtmớ mingh mẫn đâu chẳng hay MA đưa lối QUỶmơ dẫn đường. “CÁI” MA không ở đâu xa mà ở ngay trong TÂMmơma của cái “tồi” đeo đẳng suốt hành trình về QUÊmẹ. MƠma nơ Mamơ vì thế TAtaTa (TÂMmơ) nghe Ma – ngũ ấmmơ xúi dục Ta (CHẬMmơ) mơ (mingh mẫn) MƠ. MỘTmơ (TA = chân lý Mơ = MƠMINHMẪNmơ = 000 = cóCÓCó = khôngKHÔNGKhông = TÂMmơtanmơ = mingh mẫn mơ toàn MƠ = MÙNG (vô minh) mởMƠ) là MƠ TỐI THƯỢNGmơ dungmơ cho AiaiAi (MƠ) nơ Mừng (Ngộ) MơmơMƠ (Mơ).

MƠ nguyêndomơ Mơ MUỐNmơ NGUYÊNdoMƠngộ [mơ NGUYÊNmơ ngộ Domơ] = mơ MINH MẪNmơ mới “thấy” ngộ NGUYÊNDOmơ.

MƠmơMơ “MỘT”mơ lừng (LỘNG LẪY = ĐẸP) Mơ, để ngưng MAmơMơ hưng PHẬTmơMơ người mơ tập niệm THẦN chúmơ “OM MANI PADME HUM”mơ MơmơMƠ (Ngộ) tâmmơ Thanhtịnhmơmở chung (HỘI) phápmơmơ với VũtrụMƠ Mơ = NGHE Âmmơmở như TÔImơminghmẫnsángsuốtMơ = nghe chỉ ngộ từ ĐẤNG Vô Cựcmơ = mơ hưngmơMƠMơ (ngộmơminhmẫnsángsuốt) = muốnmơngộngưngmơMƠMơ MUỐN DIỆTmơ TANmớminhmẫnmơngộMINGHMẪNSÁNGSUỐTMơ = MỞmơngộtánhkhông(có)Mơ = 111 = 0 = 000 = VÔ CỰCMơminhmẫnvômơ = TÔI(mơ)mơmộtKHÔNGmơmơ [tặng MƠ cho AiaiAi (mơ) hay MUỐNmơ NƠ Mơmơ (AIAiai Mớ thì Nhận mơ)].

MƠ MINH MẪNmơ nơ NGƠ (MẤT) muốn MƠ sẽ đem mơ mingh mẫn sáng suốt cho Mơ (NGƯỜImơ). MUỐN làm mất nguyên do MƠ và gây cạn nguồn Mơ và họ (mất) TÂMmơthanhTỊNHmơmở của một Bậc THÁNH NHÂNmơ. Bạn hổng thích trở về MƠthánhNHÂNmơ? MƠtôimơ đúng mẫu MƠ??? MUỐN là MỚmơ? MINH MẪNmơ nơ MƠmởlonghoamơ cho aiAIAimơ đúng mẫumơ? Ba (TAMHỢPMơ = Thânmơ, Khẩumơ, Ýmơ) MƠ mơ mộtMỘTMộtmơ MỞMơ nguyêndoNGỘmơcủatôi(hưng)mớmơnơmơ [Ý ĐẸP LỜI HAYmơ mở TÂMmơ mingh mẫn sáng suốt]?

Có MƠ (người) thắc mắc mừng(ngộ)mơ là thế mô? Có phải MƠ (THỦNG) HOÀImơ (MÃImơ) TÂMmộtmơ (co mơ MƠ = MƠ minghmẫnMơ = MÙNGMƠNGỘmơmớ) hay sau mơ ngộ MƠ (MƠ Họmơ) lại LUÂNmơsinhTỬMơ theo qui luật TIẾNmơ của VŨTRỤMƠ? Câu hỏi ấy ngu mơ Ngộ do nơ mớmơ của Mơ HAMmơluânMƠ (Ham luân HỒImơ). “CÁI” “MƠ” do “HAMmơ” mà có, nếu NGỘ MƠHAMmơ (MƠ do tham sân si) thì làm gì có HAMhamHam (MUỐN) mà MỚ mơ? TRỞ về BẤT sinh bất DIỆTmơ là TÂMmơtanmơmởmùng(ngộ)mơdonguyênmơmớ = nguyên MẤTmơ sao lại còn LUÂN Mơ? NẾU CÒN mơMƠMơ (MƠ) THÌ Ý MƠ DIỆT MÔ(?)mơtâmmơmớ (đừng mơ nguồn cội MƠ nếu còn TÂM Mơ), áng MƠ MINH MẪN sẽ MƠmơtanmơ cho MÂY PHỦ MÙngộ cho Mừng (NGỘ) MỚmơ trên đây. Không biết bạn có đồng mơ cùng MƠ TÔImơ?

III. I MỘT 1 MƠ mơ Mơ NGỘmơ ngẫm MƠ (THIỀN ĐỐN NGỘ CHÂN LÝ):

“Đa” (NGỘ = ngộ = Ngộ) mơ “MƠ” (mơ) nguyên gio(do) “Ngộ” (NGUYÊNGIO) “nơ” (Mơ) “mão” (hình tướng) “Mộ” [ÁI (mộ) = NGỘ)] tức là cái NHÌN NHỊ NGUYÊN LÀM CHO tìng(h) thương (“NHÂN”) loại được “mơ”“MƠ” (MINHMẪNMƠ Mớ) theo cái nhìn sau đây:

1. NGUYÊN MƠ LÀ “NHÂN” CHO Mơ nguyêndo MƠ:

“nguyêndo” mãi mãi là “DO” (LÝ DO) “NGUYÊN” (NHÂN): DUNG MƠ mơ PHẬT ảo ngộ là “NGUYÊN” Mơ, MƠmơMơ (ngộ) nguyêngio(do) Mơ là “THẬT”phậtảonguyêngio(do) MƠ có nghĩa là MƠ mingh mẫn mơ ảo “THẤY” (NGỘ) Phật “gio” (= Nơ = gắn kết = MAPHẬTmơảoMơ = mơ mớ gio(do) TÂMmơ). Dù thế nào đi nữa ham muốn kể cả HAM muốn quả vị phật cũng là MƠ mớ (ngộ giomơ)? Dẫu MINH MẪNmơ đi chăng nữa thì MƠ vẫn là MƠmơMơ (ngộ) “NHÂN” (nguyên ngộ Mơ) do đó MƠ “NHÂN” là gieo “quả” Nhân Mơ (NGƯỜImơ “gio” cho mình muốnMơ = gieo gió gặt bão = mơMơMƠ (Ngộ) mingh mẫn nơ “gio” (gieo) Mơ ngơ nguyên nhân gây mơMơMƠ (HAMmơ = tham sân simơ = Mớ mơ) = MƠ “NHÂN” “mớ” “quả” “mơ” “mớ” “MƠ”? Có đúng vậy không nào?

Có “Nơ” Mơ mới có MƠ ngộ: MƠ là huyễn hoặc làm cho bạn nửa tin vào những “Ngộ” NGUYÊN (do) mà “HƯNG” (gây) mơ tiếp làm ming(h) mẫn lu mờ và tự hỏi một cách không chắc chắn nguyênNGUYÊNNguyên (nguyên do Mơ) là aiAIAi (đối Mơ) mà “lơ” (màng Mơ = mung lung) “MỘT” (NHẤT NGUYÊN = 0 = Minh Mẫn MƠ = Quan Âm MƠ = VÔ CỰC Mơ) = có MỘT cụ thể nào làm “ÂM MƠ” (MƠ MINH MẪN = TUYỆT DIỆU MƠ = CHÂN LÝ) TRONG VŨ TRỤ MƠ Mơ hay chỉ có TÔI – (taTATa)mơ? = Mơ MỘT là gì có phải là “lơ”quên (mơ = muốn) mộtMỘTMột (VẦNG THÁI DƯƠNG CHÓI LỌI HÀO QUANG)? Có THÁI THƯỢNG LÃO QUÂN hay QUAN ÂM BỒ TÁT HIỂN LINH MƠ hay không? Ai là “NGƯỜI” (THÀY) “dungmơMƠ” (MINGH MẪN SÁNG SUỐT) “THAY” (chỉ dạy) “MƠ” (Mơ) cho MƠ (ngộ = người Mơ) học ĐẠOmơ? Và nơ Mơ với hàng vạn Mùng (vô) mơ mơ Mơ Ngộ mơ như thế. “Thủng” (phá) MƠ chấp Mơ là: “Mơ” (ham) “MƠ” (Mơ) là “Mơ” (NGUYÊNDOmơ) NGUYÊN “gio” (mớ) = MƠ ham MỚ hưng (gây) = Mơ ham (là) do nguyên mớ? HÃY diệt HAM để MINH MẪN hưng (mừng = gây mơ)!

2. MƠmơMơ (Mơ HAM = THAM SÂN SI Mơ) là MÃO (hình tướng bên ngoài) MƠ “NƠ” (gắn) MƠmơMơ (NGỘmơ): Mơ HAM “NƠ” NGUYÊN DO Mơ tức là MƠ THAM SÂN SI nơ (gắn) MƠmớ nguyêndo Mơ? Bạn hiểu như thế nào về mơMơMƠ (NGƯỜImơ = Mơ HAM = hamMơ = Mơthamsânsi = mơ MỚ = mớ Mơ = ngugio Mơ = mơ no mớ MƠ = MƠ ngơ mingh mẫn MƠ)?
  • Trước hết, “MƠ” “mơ” “Mơ” là mơ ẢO – HUYỄNmơ, KHÔNGcó THẬT Mơ vì TAtaTa mơ MỚ nên mới có MƠmơMơ (người Mơ = Ngộ) nên MÙNG Mơ hoài hoài không dứt MƠmơMơ (HAMmơ = muốn); Mơ Ming Mẫn là họ (mất) MỚ“do” (lý) “NƠ” (gắn) Mơ (NGƠmơ) Ham (muốnmơ) Mơ (MINH MẪN) DO (LÝ) MƠ từng phút từng giây để “do” (lý) mất vì địng(h) TÂM“mơ” hay nói một cách khác TÂM THANH TỊNH vắng bặt mọi Lýlẽ Mơ“do” = Bậc THÁNH NHÂN “nơ” mà KHÔNGnơ mơ (muốn) MƠmơMơ (HAMmơ) [mong muốn ngộ nơ DỠ HAMmơ (buông bỏ tham sân si mới NGỘ ĐẠOmơ – MINH MẪN SÁNG SUỐT MƠmơMơ)].
  • Thứ hai, MƠmơMơ (HAMmơ) không làm MƠ trở nên ming(h) mẫn sáng suốt MƠ MƠ MƠmơ (mơ HAMmơ) tức là thamsânsi MƠ ngộ mù MƠ vì TÂM THANH TỊNG(H) Mơ không Mơham–muốnmơ. Chỉ khi nào chiêm nghiệm “THẬT” (MƠ) mới chứng MƠmơMơ (ngộ) KHÔNG MƠ là “có” THẬTmơ. Ai sẽ là người MƠmơMơ (ngộ) điều đó trước hết đây bạn hay tôi?
  • Thứ ba, dừng MƠ là HẾTmơ! KHÔNGkhôngKhông MƠ cho VŨ TRỤ ĐẸPmơ = Mởmơ – MƠmở – mơmởMơ = TÁNH KHÔNGKhôngkhông(có)mơMơMƠ = HOÀN NGUYÊNmơ.
  • Thứ tư, MƠmơMơ (ngộ) chân LÝmơ là Giải Thoát MƠ khỏi MỚmơ “giung” (giăng giung giẻ) Mơ cho Mùng Mở Mơ tức là MƠ MINH MẪN Mơ. PHẬTmơ là “Thủng” (xé vô minh) MƠ, là Ngộ MỚ mơ (dừng muốn Mơ), “nơ” (gắn) “mơ” (ước Mơ) “Mừng Mơ” (cô đọng TÂMmơ) cho MẸ QUAN ÂM MƠ GẶP CONmơmẹgặp, và cũng là MƠ “gừng” (= MAPHẬT) MƠ mở = Lộ “DO” (GIO) mơ [MƠ mơ muốn họ = MƠ nguyêngiodo mơ Ngộ = luân hồi sinh tử giải thoát MƠhọ]. TÂY PHƯƠNG CỰC LẠC QUỐC ĐỘ Mơ là Mơ mở trong TÂMmơ của mỗi mơ (con người chúng ta), không có Cực Lạc Quốc Độ ở ngoài Tâm mơ. MƠ tôi mơ thế có đúng không?
  • Có “MƠ” cho rằng NGỘ CHÂN LÝ Mơ là MƠ “CÓ” TRONG “KHÔNG” Mơ, nơ mơ nơ MỚ Mơ vì sao? Vì “có” do TÂMmơ muốn(mong) cóCÓCó (tam = thân = khẩu = ý) MƠ mơ (vô minh) mơ (muốn) MƠ (Mùng Mơ) Có = SẮC BẤT DỊ MƠ LÀ “CÓ” Mơ ĐỂ “ĐỐI” CHỨ KHÔNG(có) Mơ ĐỐI “VÔ” [AI = MƠMơmơ (MƠ) = NGỘ GÌ?] = “KHÔNG” (VÔ = 0) có gì lấy gì mà “ĐỐI” Mơ = MƠmơMơ (NGỘ) “NƠ” (GĂMmơ) Mớ [NGUYÊN NGỘ MƠ Do Mơ] = ??? Bạn tự mơ do TÂMmơ? MƠ MINH MẪN tôi MƠ là “THƠ” (VÔthức = Mingh Mẫn MƠ) Mơ (tưởng MƠ) còn tin hay không do Mơ của bạn.
  • Thứ năm, KHÔNGmơ là ĐỘ TATata (tâmmơ) để độ “THA” (tha lực Mơ = các ling(h) căn mơ Mớ nguyêndoMơ? Hay THA BUÔNG cái TÔI DO Mơ?)
  • Mười (con số 10 = MƯỜI phương Phậtmơ) MƠ có Mơ MỘTmộtMột (vũ trụ) MƠ = mộtmộtmộtMơ = vô cực Mơ = KHÔNGkhôngKhôngMơ??? Mơ TÔI có cùng Mơ BẠN?
IV. MƠ (muốn) nguyên do phăng lủng âmMơ (mingmẫn) mơ NGỘ (MƠham mơ MUỐN là Domớ = THAMSÂNSImơ là MUỐNmớ)

MƠ MINH MẪN nơ MƠ HAMminghmẫnmơNGỘmơ nơ MINGH MẪNSÁNG SUỐT muốn vì TÌNH THƯƠNGmơ cho NHÂN “LOẠI”mơ [sình lầy mớ Mơ nơ THAMMƠmơ] vì thế aiAIAi mơ CHO là MINHMẪNmơ, “NHÂN”mơ tuyệt đẹp MƠ (muốn). Hãy Ham mơ “CHO” cho MƠ Mởmơ! THẾ GIỚI TRONG TÂMmơ SẼ ĐẸP Mơ nơ TÂM “CHO”Mơ. Hãy MƠ cho Mơ (muốn) choCHOCho (Mơ minghmẫn) MÃI SÁNG SUỐT TÂMmơmở!

Dỡ mơ NGỘ Mơsen(hồngvàngtẩy) mơ (muốn) TÂMmơ MƠ MINHmẫnmơ nơ mơ nguyên do Mơnguyênngộ [MINH MẪN MƠ HIỂU Mơdo(nguyên)MƠ]. Tham MƠmơ Mớ MƠ ngộ nguyên gio(do)mơ MƠ Hưng MƠmơ mingh mẫn ngộ MƠ [HAMmơ (THỦNGmơ Ham) hiểu LÝlẽđạomơ Mingh mẫn MƠ] vì thế “cho” mừng(ngộ) MƠ là thủng cái “HammơdoTHAMmơmớ” (“CHO” là hưng muốn dừng MƠ do THAMmơ). Bám víu vào của cải của thế gian “Ăn” (MƠ) mừng(Ngộ) MAmơ –DỠmơma mới NGỘmơphật MƠ = “CHO” là chìa khóa mở TÂMmơ mừng(NGỘ) THAMDOMơ = mớmamơMƠ mừng(NGỘ) “XIN – CẦUmơ” Mơ(muốn). HÃY Để TÂMmơ của TAtaTa (MƠ) VÔ CẦU!

DUNG(CHẤP) Mamơcầuxinchomừng(nguyên)mừng(NGỘ) cũng là MỚ (MINGHmẫn) mơ, MƠmơ “CHO”mơ Mừng (NGỘmơdo) MUỐNmơmuốnnguyênmừng(Mơnguyênhoàn) [Mừng(NGỘ) MƠ “CHO” là Mơ (muốnngộ) Hoàn NGUYÊNmơ]. Hãy Ham “CHOmơ” đừng Mơ HAMcho [Ham tăng xin giảm mua là MAmơ NGỘmớmơ đó]!

MƠmơMơ (HAMmơ = THAMmơ = MAmơ = MỚmơ) nơ vôminghmớngộmơdoMơhammànơmơ, do MƠmớmừng(ngộ)mơ mơ(muốn) “CÓ” hơn KHÔNGcómơmớdomơmàmơra cũng là “thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn le lói (KHÔNGcó) ngàn muôn” theo BẠNmơ có hổ mớ?
MINHmẫnmơngộmơHAMmơdoTHAMmơ là buông bỏ (DỠmơ). BUÔNGmơ MỚbuông thì TÂMmơ THANHtịnhmơ âu cũng là “một miếng khi đói bằng một gói khi nomơ” chomơ – MƠchờmởMơnguyênhoàn? Mơtôimẫumơ?

MƠmơMơ (HAMmơ = THAMmơ = MAmơ = MỚmơ) là vật cản chúng sinh trên con đường HOÀNnguyênmơ, Mơminghmẫn MƠ là dứt bỏ THAMSÂNSImơ cho MƠ mãi đẹp MƠmơMơ (Mơhammơ = MINHMẪNMơ).
Tóm lại, “MƠmơMơ” (NGỘ) Mơ làm con người MINH MẪNmơ, TÂM HƯNGmơ “NƠ” dỡ nguyên gio(do) MƠ làm tâm dừng MỚmơ dừng MÃOmơ MƠ (Âmmơ dung “Nghe”) đạt TÂM THANH TỊNH, TRONG SÁNG KHÔNG GỢN MƠmớ – TÂM an MƠmơMơ ngộ gừng (một) MƠ dừng cho An lạc NGỘ MƠ MINH MẪN SÁNG SUỐTmơ, cho MƠ MỞ TÁNH KHÔNG Mơ. HÃY ÂMmơ Mơ dung MINH MẪN MƠmơMơ (Mơ) [hãy dung mơ một cách mingh mẫn để ngộ nguyên do MƠ].

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 26 tháng 3 năm 2009
Tức mồng Một tháng Ba năm Kỷ Sửu

No comments: