Friday, August 7, 2009

# Giác Mơ Sen Vàng (Phần 1)


Hoa tím “Muốn”? Hằng muốn “Yêu” “Thương”?

Người trình bày: Thái Minh Mẫn



Câu chuyện “thần thoại?” về luyện linh đơn của Thái Thượng Lão Quân trong tác phẩm “Tây Du Ký” do Ngô Thừa Ân viết Hưng TháiMinhTÔIMơ “Muốn” (Ước Muốn) dung “HOA”Ham(Hòahợp)Mơ Họ (Mất = Diệt) tam “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” (THAM) Ngộ “muốn” (có).

Mơ (Nói về) Tâm Tham người ta nghĩ ngay đến “HAM” (THÍCH), muốn (muốn có, muốn không có), Tham (sở hữu, “Muốn” có). Ham là “Thương Mến” (Thích) và là một nguyên do Dung (cho) “Muốn” (Có hay Không có) “NO” (THỎA) Tâm “THAM” Bám “Muốn”(muốnmong)Mơ.

“Thích” là tình cảm (của) Ham “MuốnMUỐNmuốn” (“Mớ” (Giả) do Tâm muốn “THAM” có được); “Mến” hay còn có tên “cúng cơm” là “Yêu Mến” hay “Ham” (Văn) Thích. Dỗ dành thằng “Thích” để nó yên đừng “quậy” chẳng dễ chút nào: “Nhúm” (1 = một chút) “Muốn” làm thằng Thích No Muốn cho Tâm Tham của nó (“MUỐN” – “muốn” – “Muốn” = Muốn Ham); Thích tức “Muốn” Mến cứ gậm nhấm dần dần cái “Muốn” (Ham Tham một thuộc tính của “Mến”); Bỗng Nó (“Muốn Mến”) “Hóa” thành quả bóng căng phồng…giống như quả bóng bay của trẻ thơ lơ lửng trên chín tầng mây. Tâm “Mến” THÍCH Hưng nguyên Mớ (y Mớ) đố Bạn (đọc) Muốn (Tưởng Tượng)…?

Theo Mơ TôimuốnHưng Hỏi liệu Hưng “Mạo” (Giả = không có “Thật) “Muốn” sẽ Ngộ “Muốn” (THAM) như thế nào? “MuốnMUỐNmuốn” Ham tức là “MUỐN” (Mingh) Co (Thu), Mộ (Ngưng) Ngộ MINH MẪN SÁNG SUỐT như thế nào? Và Hưng “cho” (buông bỏ) THAMHam [Hưng “BI” (“THƯƠNG”“muốn” HọHAMnắmgiữcóMơ = “Cho” “MUỐN” = “Cho” (đi) Tâm Giả “MUỐN”minghdoTâm“Tao”) sẽ có “Muốn” – “MUỐN” như ý muốnMơ] hay Họ HAM “Mạo”(=“Bi”ảo) “Muốn” [THAMmuốn] sẽ Hưng “MINH” (Nguyên Hoàn) Ngộ mô? Tại sao Hằng “Muốn” (ThamSânSi) nơ (với) “muốn” có và “muốn” không có Hưng “Huyễn” dung (để) chậm “Mộng” (Muốn Uớc) “MINH” (GIÁC NGỘ)?

Theo THÁI(TÔI)Mơ, “Muốn”(Tham Sân Si)Mơ là Hưảoâm “Muốn” (Ý do Tham) muốn (dung“có”) thu ảoâm“Mingh”do“Tao”muốncó(hoặcmuốnkhôngcó), Ví dụ: Tôi muốn ăn bằng muốn của “Ý” (“mạo” ăn); Còn Âm MINH MẪN hiển lộ làm Mạo (Giả) “Muốn” (ThamHam = ThamSânSi) Dừng do đó Muốn (Ý) Hưng giảm muốn (có) để “muốn” (có) Nguyên (hay Giác) Ngộ.

Thực chất Tham Sân Si làm “Muốn” (Ý) Hưng (Khởi) “Tham(Thích) – HAM(Mê)” (ham thích) là một “nguyên” (bản) “bản” (mạo = diện mục = giả) (của) “Tao” (Giả Tâm) “Muốn” (Thích). Nếu Bạn “Thích” (Muốn) khôi hài có thì xin “Nị” cùng “Ngộ” muộn buồn một tí cho vui nhé!

…Ừm…gượm một tí để xem “TRẪM” (Tao = Thiên Tử = Con Giời) “oai” như thế nào nào: nếu “TA” (TÔI giả) “Muốn” (Ham “Thương”) là “muốn” (“phải” “OK!”). Vì muốn “Có” nên “vua” “Ham” (Thích) muốn (ý) có “muốn” (có) lại “phải” sai khiến bề “Tôi” (Tâm Ngã Mạn) dâng tiến “Tao” (vua chúa của “TÔI” Ham Mớ) một “cái” muốncó một “Muốn” (HAMtham) mới (“Muốn” Ham muốncó “một cái” muốn có như một “mạo” (no) muốn khác như một điệp khúc tràn đầy “HamTham”có nghĩa là “Muốn” (HamTham) biến thành “muốn” (ýmuốncó) điều Trẫm “muốn” có là… “Vạn Tuế muốn…Muốn”!

Xin hãy cùng “Tham” (muốn“có” = mongước) “MUỐN” (MINH) Dung “Muốn” (Mơmuốn) Hưng “có” “MUỐN”(Ý)tôiMuốnHưng“có” “muốn”(Tham) thông qua sơ đồ dưới đây:



Sơ đồ 1: Dung “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” (Mơ) Họ THAM

GIẢI THÍCH TỪ CHO SƠ ĐỒ

Ham “Muốn” muốn “MUỐN”Mơ: Ngộ Ham Muốn (Tham) muốn (có) MINH Ngộ [Tìm minh muốn (Đi Tìm Chân Lý)] = Tìm “Trâu” (Tâm Mingh Mẫn Sáng Suốt) = “Muốn” Thu Ảo để Trở Về với Cội Nguồn tức “HOÀN” TÂM MINH MẪN SÁNG SUỐT.

Ham MuốnMUỐNmuốn (Muốn) = THAM Muốn: ThamSânSi = Muộn Ngộ MINH MẪN SÁNG SUỐT [Tham làm màng Vô minh dày] = Tham Họ Minh MuốnMơ = “Tôi” MuốnMơ.

Hổ “MUỐN” (MINH) NGỘ “muốn” (có): MINH Muốn (Ước) Ngộ (điều) ước MUỐN MINH MẪN SÁNG SUỐT Hưng Ngộ MuốnMơ = Hưng HamMơ(muốntham) Họ MINGH Ngộ [ThamSânSi Họ (dừng) Giác “MUỐN”] = muộn Ham(THAM) vô minh NgộMơ.

“Huyễn” là “mùảo” “Muốn”: “GIẢMẠO” Ngộ do mù(có) “muốn”(THAMHam)Mơ = “HUYỄN” tạo vô “MuốnmuốnMUỐN” [Thu Ảo vì “Do” (lý do)] = “lý” (do) Hưng “lẽ” (cả biện) Ham “MuốnmuốnMUỐN” NGỘ Hưng “Muốn” (THAM) Ngộ [Hưng duy “do” (lý do) tạo “lý” (lẽ) muốn (ướcmong) hiểu] = Hưng Hammuốn cómuốn (muốn) do “Muốn”(THAM) thì “Huyễn” Ngộ [Hammuốn dẫn đến vô minh Ngộ].

“MẠO” VÔ CÙNG “muốn” (THAMMuốn): “Huyễn” là “Muốn” – “MUỐN” – “muốn” và là vô cùng Muốn (Ước) = Giả muốn (mongước) là “Huyễn” Muốn (không có thật) = “muốn” (có hay không có) cả THẾ GIỚI (VŨ TRỤ) Muốn (Ý) muốn (theo Mơ) là của “TÔItôiTôi”Mơ [nếu Bạn (muốn) có cả của cải của Thế Gian cũng không vừa lòng THAM muốn “TÔItôiTôi” Mơ] = VÔ CÙNG “Muốn” (Ý) muốn (có) Hưng Muốn (THAMHam) muốn (có) ý (muốn) vô “cực” (bờ) [Ý muốn như con ngựa hoang chạy không cương].

Dung HAMTham “Hư-âm” Hưng MINH(GIÁC)Muốn(Ý)Mơ: Dung “HamHAMham” Hưng Tham Sân Si “Muốn” (Ý) muốn (có) Ngộ đồng thời Dừng Muốn (muốnHAM) Ngộ Mơ muộn (buông).

Ngu “Muốn” Họ: Họ (Mất) Muốn (Mơ) do “Tham” (Muốn) Dừng = AN LẠC Thu (Gom) Ảo “MUỐN” (MINH) = Họ “Tao”Mơ Hưng “TA” (MINH) muốn (Mong) Ngộ [Mơ “TÔI” muốn(có) là GIÁC “Muốn”].

Hưng muộn “Muốn” – “MUỐN” Họ MùMơ: Hằng “muốn” (mongước) Họ (Mất) “Muốn” do ThamSânSi bằng Thương (“Cho” Tâm cả biện mơ) [buông bỏ mọi Ham muốn là vô “muốnMUỐNMuốn” (muốn) Hiển lộ] = “Cho” Tâm cả biện Mơ = Hưng Đại MẪN Thương yêu; Họ Ham Ghét Hờn Giận.

HỔ “MUỐN” MuốnMơ: MINH Muốn (Ý) muốn (có) Mingh Ngộ [Hammuốn Nguyên Hoàn].

“Muốn” Họ: Dừng ThamSânSi = Thanh Tâm = Alahán Tâm.

“Ham – Muốn” là nguyên nhân của vô minh ngộ vì sao? Theo MINHTÔIMơ “Ham” làm bắt “Mắt” “Tham” thông qua 5 căn (mắt, mũi, tai, lưỡi, thân người); Rồi “Tham” lại bị “cuốn hút” bởi “Ham” và “muốncó” hay Ham “muốnkhôngcó” theo Ý Người MuốnMơ(cóhaykhông) muốn (cùng) đồng sở hữu “ảo” muốn cho Tâm MuốnMơ. “TƯỞNG” (vọng) do “muốn” sâu xa đến nỗi găm (neo) “Ý” (Muốn) dài dài như chuỗi “phản ứng biện bạch” của muốncómuốnmong“có”hay“khôngcó” sau đây:

-> Ham (ThammuốndoHamThích)
    -> Tham (muốncóHamThíchdo“muốn”(ý)đượcnhưmongmuốn)
       -> Hammuốntham (neo(= sởhữu)muốnno(thỏa)ýmuốnmong)
          -> HamTham (hòađồngvới“Muốn”(ý)mongcómuốn“no”(thỏamuốn)
             -> HamThamMuốn (lưugiữ “MUỐNẢO”)
                -> Ham.

TƯỞNG(VỌNG)” Hưng làm “muốn” (ý) MuốnMơ “vọng” (muốn“có”hay“không có”) như thể mặt biển “gợn sóng muốncó, muốnkhông”. “HUYỄN” Hưng Ham“Thích”cómuốncó, ví dụ: Tham có “Phép Màu” biến “nước” thành “rượu” v.vv.. Dung “Tham” kiểu đó gọi là HAM“HOANG”TƯỞNG, tức là “cái” HOANG “tưởng tượng” ra thứ “muốn” “có” này “no” theo ý muốn nhưng “KHÔNG” “thật” muốn có như ý neo (lưu giữ) “muốn” (mong cầu) một ngày nào đó không“THẬT”muốn trở thành “NHƯÝ”muốnmong.

Có “muốn” không ai(Mơ) muốn mong dừng muốn “CÓ” (hoặc “KHÔNG”) bởi vậy “thằng” “Tôi”Muốn không thể “ngồi yên” một chỗ. Hưâm“Muốn”(Ảo)Mơ khiến nó “TAM”(ThamSânSi)Mơ để rồi lại Ngộ “HUYỄN”Mơ(muốnảo)? Hưng MUỐN ẢO Ngộ HUYỄN MƠ có đúng không BạnMơ?

Khi Hưng Muốn (Ý) Tâm động Hưng tiếp muốn (có = sở hữu) “đối” muốn (ngoại cảnh) Muốn (Ý) Mơ muốnHam (THAM) “muốn” có được [Hammuốn làm dừng tâm thanh tịnh]. Tâm Hammuốn nguyên hoàn Tham Muốn như tiếng (“KÊU”) (rên rỉ) của con “Thiên” nga (Thường hằng? MuộnMơ mất ngã (dấu ~)? Hằng Nga?) lạc Mẹ trong bóng tối như ai oán “Muốn” (Ham Muốn) tìm đường trở về nhưng Âm Mạo (giả danh = mạo danh) “Mẹ” (Muốn) dẫn dụ nó theo cái “Muốn” (muốn của giả) dừng bước trước cám dỗ của trần gian đầy THAM MUỐN (?)

Liệu có phải ôm (giữ) muốn thamMơ MINH Họ? Ngưng Muốn (ThamSânSi) mù ảo muộn (hưng mất)? Tâm THAMHam là Giả Kiến Tánh? Nếu Mơ thì Bạn Muốn (Ý) Ngộ “muốn” Tham mô?



Tiếng “KÊU” “Thiên” Mơ
Hay Âm MINH MẪN Mơ?

Theo Bạn, Hoa sen trong hình trên có Mạo (Giả) Ham “MUỐN” MINH (GIÁC)? Muốn Hammuốn “có” MUỐN(GIÁC)Mơ liệu có làm cho “Sen Hồng” nở “MUỐN” (GIÁC) muốn (hammuốn) Ngộ muốn (có)?

Thực tế cho “tham” đạt muốn có phải là “MUỐN – muốn” (Mơ) HOALONG Muốn muốncó “MUỐN” (GIÁC) “HOA”(LONG) “Muốn” (ý) NgộMơ nếu Ngộ “Cho” Hoa Mờ (ThamSânSi)? Ảo “SEN HỒNG” trên đây Muốn bạn thì thầm ước muốn của mình “cho” thế nào? Im lặng hay TĨNH THANH? “Muốn” (THAMHam) hay Dừng “MUỐN” – “muốn” (HamTham)Mơ? Hoa sen hồng dành cho THIÊN NGA Hằng Ao Ước? “Ham”, muộn trở về??? Lát nữa thì thầm cho “tham” (tham khảo) “muốn” (ước hằng muốn) của Bạn Mơ nhé!

Thế Muốn được hình thành do Đông Tây Nam Bắc mô?

Hãy chịu khó “duy lý” (thẳng “muốn”) một tí xem nào! Muốn là Đam Mê (HamThích một cách mê), do vậy muốnTHAM là sản phẩm của “quái thai” “MUỐN” của GIẢ TÂM “TAO”. Hưng Muốn (ý) thì “taoTA” phân biệt (nhị nguyên “Muốn” –“muốn”Mơ); Dừng mọi “muốn” – “Muốn” – “MUỐN” không còn “TAO”TôiMơ.

Đám “MÂY” Mù Ảo dưới đây cho THAM Muốn Hưng Ngộ “muốnMUỐN Muốn” (Muốn THAM) “nguyên” như sau:

Ghi Chú cho sơ đồ:

Số 1: Ham Thích “MUỐN” -> Thích ham hay Không Thích ham do Ham Hìngh TƯỚNG(MẠO).

Số 2: “Muốn” (do ý) Thích HAM Muốn -> “MUỐN” Có [Không] điều “Tôi” Muốn nên Hưng “Có” muốn có hay “Không” muốn có.

Số 3: Găm Muốn (Ý) = lưu giữ HAM có muốn muốn (ướcmuốn) = Muốn có hay muốn (ướcmuốn) KHÔNG (HƯ KHÔNG) = muốn (ước) Muốn găm (lưu).

Số 4: “Muốn” các loại đều là THAM Ham muốn.

Sơ đồ 2: Đám “MÂY” HUYỄN “MUỐNMuốnmuốn” Hưng THAM

Có thể Mơ: 1 -> (tạo) 2 -> (tạo) 3 tức Thích ham -> (hình thành) “MUỐN” (có ham) ð (hình thành) Muốn Mạo (Ham tham) nguyên xi Muốn Tham muốn(có).

Chừng mô Bạn “Cho” “HAM”? Nếu MơTham“Tôi”Muốn “Găm sâu” và Hưng (bảo) rằng THAM muốn (muốn mong) “Lưu” HAM muốn (muốn có; muốn không “có”) trong TÂMHAMMuốnMơ (Tâm mạo tham = giả tâm kiến tham) khiến “Tôi” (Mạo = Giả Chân Lý) “muốn” – “Muốn” – “MUỐN” Ham muốn (có) thì “Đắng” Ngộ vì hưng thammuốn [Tâm THAM Ham muốn bao biện rằng phải “găm” (giữ) Muốn (ThamSânSi) mới “Ngọt” MuốnMơ] có đúng không?

Thammuốn“TÔI”Mơ cho rằng Tham muốn “Đạm Thanh” (bạc ham) nơ (gắn kết với) HamTham minh (giác) Hưng Mơ Họ “Muốn” (HAMTham). Muộn (Bỏ) THAMhammuốn là Minhmuốn và có là Hammuốn “MINH” (GIÁC)? [Giác Thammuốn MINH Mơ “Không”(0) “Muốntham” muốn(có) hay NGUYÊN HOÀN TÂM “không” “có” MuốnMơ]? MuốnMơ “tôi” (ta) có mẫu (chuẩn) muốn (có) BạnMơ???

ẢO “MUỐN” là “Gian” “Dối” neo (găm) “HUYỄN” (KHÔNG CÓ “THẬT”) “Muốn” (Ý) muốn (Có, Không có) Vô Cùng Tận (∞) Hưng (gây) mù ảo Mơ nên “Cho” (Buông) “Muốn” (ThamSânSi) Hưng (tạo) MINH MẪN VÔ CÙNG TÂM (∞), Muốn (ý) BạnMơ có “đồng” (cùng) THÁITÔIMơ.

Vì thế Mơ“TA”(MINH)MuốnMơ là: Họ (Mất) MuốnHam các loại là “MINH” (GIÁC) HAMTham“muốn”; Họ (Dừng) THAM MUỐN do HAM THAM (của) Muốn (muốn = ý) Hưng (Tạo) THANH Tâm có đúng không?

Hỡi “MUỐN” – “muốn” – “Muốn” xin Đừng Để Đam Mê “muốn”(có)Mơ bị rơi vào vòng luẩn quẩn (dưói đây) cho hết biết muốn (có) ham cho đến Hết MuốnMơ (“Chết” TA trong TÔItôiTôiMơ)!

Hãy “Mạo” (“Tận Dụng”) Âm “MINH” (GIÁC) “Muốn”(muốn“mạo”)Mơ Dung (để) Ngộ âm “Muốn” (Giác = Minh) Muốn(Ý)muốn(có)Mơ (của) ÂM “THAM” “KHÔNG” và Ngộ “Muốn” (HamTHAM) muốn (có, không có) MơMƠmơ (Mơ)!

Hãy Dung (để) “HOA” (bông) “HÒA HỢP” mọi “muốn” “MẠO” (GIẢ) trong tận đáy lòng của BẠN(TA,TÔI,CHÚNGTA)Muốn(ý)muốn(có)Mơ làm đẹp HamTHAM (hamgiácngộ) của “mỗi”MuốnMơ! MuốnMơ TÔIMơ có đúng không hả các bạn?

Hưng “Muốn” (ý) minh mẫn sẽ đạt “muốn” (có) vì “nhân” lành “quả” ngọt. Tâm “mạo” (không thật; giả dối) “muốn” muộn (màng) niềmtin (muốnMơ) vì “nguyên” phi “NHÂN BẢN” (tình cảm của nhân loại). Xã hội cần “Minh” (đẹp đẽ và cao thượng) “MUỐN” (nguyện ước) cho muôn “muốn” đạt muốnMơ?

Hãy muộn ngẫm sơ đồ “Ham -> THAMmuốn -> Hammuốn” dung Minh“Mơ” về “muốn” ở cõi đời này và thì thầm cho THAMHammuốnMơ biết với nhé.


Sơ đồ 3: Ham -> THAMmuốn -> Hammuốn

KHÔNG “MUỐN” THÌ KHÔNG “Ham Muốn Tham”?
“ĐẠM THANH” Tâm “Muốn” DỨT THAMSÂNSI?

Thành phố Hồ Chí Minh ngày 5 tháng 8 năm 2009
Nhằm ngày Rằm tháng Tân Mùi năm Kỷ Sửu