Saturday, January 9, 2010

# Hưng Ngộ Sen Vàng




“Hoa” ôm hoàng Mơ “TÔI” hay “Tôi”?

Người trình bày: Thái Minh Mẫn

Ai (Mơ) Hưng “nguyên”(ThamSânSi)Mơ cho “Ta” Ngộ dòng đời BIẾN DỊCH Không Mơ (MUỐN) HamMơ? MẸ HIỀN (“TÔI”) Dạy “Tôi” “Ham”Mơ HOÀN NGUYÊN và Hỏi: “Con” thường đùa “MUỐN” (THAM CÓ) Hưng Ham Hội Ngộ không hẹn ngày Tái Ngộ có phải vì Hằng “THƯƠNG” “Do” (LýMơ)?”

“Do” (Ý = lýMơ) “Tôi” “HAM” (Mơ Mong) “Con” (“Tôi”) Dung Hằng “HAM” CÓ hơn Mơ (MUỐN) NGUYÊN HOÀN vì:

Hừm…Thôi thương cho “HAM” có đất Dung Nô,
Vãng (xa) “HƯNG” (THỊNH) “MỘT” MUỐN “CÓ”,
HẰNG Thông (Hiểu) “Thiên” (Một) … MIỄN bàn,
NGỘ “thiên” (vũ trụ) (là) “TÔI” ... CHỜ… MỆT,
THIỀN “Ham” Mơ?... Tốn nhiều MONG… MỎI.
MUỘN Hương thơm “HOA HỘI”… HÂM sau!

Ôi dào, Hưng Thường Ham là HÀM (miệng) thương rồi! Thế này! Nguyên xi “có” “ĂN” (Muốn có HAM) mới Xứng “Sáng” (ĐẮNG) “MUỐN” (Ý) “DO” (LÝ) “Tôi”(Ngã)Mơ; Chỉ có BÀ GIÀ Lú Ngộ (Lẩm Cẩm) tức MẸ “Tôi” (do “Do” sinh) mới HAM VÔ NGÃ (THƯỜNG) thôi; Ai Khùng mà…HAM “cái” KHÔNG(có) “Do” (LýMơ)! “Do” “Tôi” HAM Hằng vì:

Một thứ “DO” “Mơ” (“MUỐN”) là Luôn Ngộ được “cái” “HẰNG” (Chị) “Mơ” có được: Nêm (Thêm) Ngộ “ĐẸP” (Danh Lợi) tí thôi; “Hằng” (Luôn) “HAM” (Có) “Mơ” “cái” “mình” (“Tôi”) “Hằng” Mơ và Ham Đeo Bám “Đẹp”Mơ nên Hưng Đẹp Nơ (Gắn) với “NGỘ” “HUYỄN” (Mơ) như “Thắng Thù” (Lợi) “Có”, “Không” (Có) “Mơ” (Do) là chuyện hoang đường. Chỉ Thương MANG (BÁM) “Mong” (MUỐN) “NGỘ” MÀU (nhiệm) Mơ (mong) Ngộ “Mơ” (sống) bằng “Có” – “Không có” MUỐN; Dung 24 / 24 giờ “phép” cân đo “thiệt” “hơn” hưng đẩu vân “cướp” (“CÓ”) 72 phép “Tham Sân Si” THAM “MUỐN” Ngộ “Có” Mơ Hằng (Luôn) cho vinh đời “Hoa”(Ham)Mơ. Khâm phục Tôn (chỉ) Ham “Giả” (Mơ) Thù Thắng thật đấy!

Hai thứ “DO” “Mơ” (“MUỐN”) là Dung Ngộ HAM Tham (“ĂN”) như Hằng “Ham” (Muốn) của “TRƯ” (xấu = âm) BÁT NGỘ. Về khoản ăn uống thì thi “Ngộ” cùng Lão Trư no “Do” MUỐNMơ đến “báng” (phình) bụng vẫn chưa “Hả” (No) đó. “Mơ” (Ước Mong) là “Có” Ngộ (“Tôi”) ngẫm “Ngã”Mơ ngay, như Người Đầy Tớ trung thành nhất. Chủng tử “Ngộ” chướng “Do” (ngại) Mừng “Chủ” “Nhân” (MUỐN có) “Nô” (Đùa) muốn mong Bộc Lộ Tham Ham Gom “Mơ”(Ý)Mơ(MuốnMong)! Đáng nể huynh TRƯ thật đó!

Ba thứ “DO” “Mơ” (“MUỐN”) là Luồn Cúi Bằng Mơ (mong) “Do” Cõng Ý THÍCH – Hứng thú “NHẤT”: “Do” (Ý) Mơ (“MUỐN”) sinh “Do” (Ý) Mơ (HAMMơ = THÍCH có = Sở Hữu); “Ý” (vì Mơ) Mơ Ham Mong “có” “Mơ” (Muốn = Tham Sân SiMơ) sinh “Ý” (vì Mơ) mong “Muốn” Sở Hữu “Mơ” (Mong) “Một” (THAMMơMUỐNCó) “MUỐN” MONG LUÂNMơ hoài hoài; Cưng “MUỐN” như Nâng “TRỨNG” (xuông = số “không” (0) = NHẠT) Hứng “HOA” (THÂM =XẤU = ThamSânSiNGỘ) thế còn gì? Hằng “Mơ” như thế thì “Tề” (Diệt “HOA”) “Tưởng” (Ngộ “TRỨNG”) của “TRỨNG HOA”Mơ (TRỨNG HOA ĐẠO “MUỐN”) tất Dung Mang (“có”) “HAM” “Do” (lý lẽ biện MuốnMơ) MUỐN (Có) “THƯƠNG” (thương HAM) suốt thôi! Lý Ham “DO” Ngộ bản lĩnh ghê hồn!

Bốn thứ “DO” “Mơ” (“MUỐN”) là Diệt “Mơ” (Mong) MUỐN (Có) “TÔI” Hằng MUỐN “KHÔNG” “CÓ” “MUỐN” (ý) MƠ “NGỘ”: Hổng (không) Dung “MƠ” (diệt “MUỐN”) Thường Tham (“Có”) đâu! Mơ HOÀN NGUYÊN là gì Mơ (“Tôi”) Không MUỐN Ngộ! Xí (chỗ) Muộn (Chậm) “cái” Mơ “KHÔNG”, xa “CẦU MONG” Nguyên Ngộ cho Đáng “Mơ” (MUỐN) MANG nguyên (luôn cả) MUỐN Ham! Mộng “Thương” HAM theo Hằng “Mơ” (MUỐN) giống như Hưng Ngộ lời “Ước Gì?...“Em” (“Tôi”Mơ) Hưng Tham cùng “Chàng” (HAM MUỐNMơ)”!

Năm Ham Mơ Hằng MUỐN (Có) Lắng Đọng Tâm Hằng “Mơ”: Tham Sân SiMơ luôn mới “CHÚA” (MỘT = nhất = đáng “Ham” Neo)!

HamMơ “TÔI” Nguyên Bổn lặng thinh vì năm “uẩn” (khúc) Hằng Mơ trên đây, giờ “MUỐN” Ngộ tức HIỂU “cái” “MUỐN” (ÝMơ) đây:

Một, Thưởng cho “Mơ” (Mong) tinh tấn Không Có “Mơ” (MONG MUỐN) bằng…Hm…“Ảo” Mơ Thu, “Âm” (Xấu) “Mơ” Diệt tức Họ “HUYỄN” vì “MANG” (“HAM” Neo) Mất là Mong thứ Mơ “MỘT” nhé, Hm… “HUYỄN” Diệt, Hưng Hướng “NGỘ”(GIÁC)Mơ Gắn với “Mở” (Cởi bỏ) “MANG” Hằng Ham Tham Không (Có) Lộ (hiển) thứ “MỘNG” Vắng – “HAM” Diệt là hai nhé. “Tôi” NGỘ (sự hiểu) Khởi Mất “Mơ” (MUỐN), “TÔI” (Minh HAM) Hưng Ham “MUỐN” GIÁC, Dừng MUỐN (có) “Nguyên” (Bổn) HAM Tham và No (Thỏa) “Tham Minh” Nô (Đùa) Hưng “Mơ” (MINH) Ngộ “HAM” (có) “Do” (Lý LẽMơ) là ba mơ nhé.

Hai, Ham Mơ “TÔI” (AI) MUỐN Có Mơ Ham (Tinh TấnMơ) Buông Bỏ Mọi “MUỐN” (ba “thức” (ý thức hệ) của Mơ (“TƯỞNG”) là ý – nhân, muốn có – nắm giữ (mang) và muốn được như muốn mong của ý muốn – quả). Hưng Không Ham Mọi “MUỐN” sẽ Ngộ “KHÔNG”(có)Mơ tức HƯ ẢO (HUYỄN) Ngộ, Hưng “Mơ” (NGỘ) Không “Ham”.

Ba, Hưng HAM Tham (Tham Sân SiMơ) “Ngã” Hưng Hòa (quyện) Mất, “TÔI” (Minh) Ngộ “Do” (Lý): Dừng Ngộ “Ẹ” (Hiểu “nhầm”Mơ = “Tao” Ngộ) và Dung Mất Tham “Mơ” (sự Mơ) một là: Mơ (Mong Muốn) “Hoa” (HAM Tham = Thương HAM (có) ) và hai là: Mơ (Mong Muốn) Dừng “Ngã” (“Tôi”) Mơ Hướng “Do” [Hướng về Lý do “Mơ”] Ham (THƯƠNG) Mơ Hỏi “Ai?”, “Ở Đâu?”, “Làm Gì?” thì “Đắng” Trừ (có lợi) hay “Đắng” Hại MANG Ham.

Bốn, Hưng MUỐN “THƯƠNG” HAM “GIẢ” Ngộ Dung “TÔI” Không có MUỐN Ngộ “Mơ” (HAM Mong). “THAM” “Ngã”(“Tôi”)“Mơ” (Mong) No (Thỏa) Ngộ thì “Do” (LÝMơ) NGỘ tức “Huệ” (TRÍ) Mở nên Hình Tướng Mất còn lại Không (có) “Mơ” (Ham) MUỐN Có Mơ; HamMơ (ThamSânSiMơ) “Mơ” (MUỐN Mong) vãng (xa) vì “Tâm”Mơ “HAM” (MUỐN) “TAO” (CHOMơ“MUỐN” = vũ trụ no mơ muốn = bão hòa “MUỐN”Mơ) Mơ (có muốn) Ngộ “MUỐN”Mơ.
Hãy xem “HUYỄN” Ham làm “Tâm”Mơ Ham “Mơ” từ “SINH” à “Mơ”? (“MUỐN” “thức” = các loại MUỐNMơ) hay “Huyễn”Mơ vì Dung Ngộ “có” “MUỐN” Mơ (Mong có được mãn nguyện) nên chừng nào Diệt MANG Ham (Có) “Mơ” (MUỐN)) thì “Huyễn” Ngộ tức “Phật” “MUỐN” [Diệt HAM] Dung “Mơ” (Mong “NGỘ” có Mơ) Ngộ (Diệt).



Sơ đồ 1: “PHẬT” (MINH) “Mơ” (thì) Họ Ham “Huyễn”NgộMơ

Ham Mù Ảo (Huyễn) Neo (Mang) Hình Tướng dẫn tới Hằng Mơ “Thích” điều hằng MUỐN, Không MUỐN (Có) Ham “Do” (LÝMơ) Họ (Dừng = Diệt) do đó “Ngộ” (Mơ) “Ẹ” (Hư Âm). Bói toán, đồng cốt luôn Ngộ “ẹ” (Do) của “MUỐN”Mơ, khổ luyện “Tâm”Mơ là Không MUỐN Ngộ gì cả. Hỏi “NGỘ” (TÂM) xem “Ảo” có phải là “Ngộ” (HUYỄN)? Vậy thì có “gì” để “MƠ” (MUỐN) hay “Mơ” (Mong Cả ngộ)? Thế thì CHẾT MUỐN(Có)Mơ “Nguyên” (HằngHam) cũng hả (thỏa) Thưởng “NGỘ”Mơ ra sao?

A. HamMơ “Mơ” (Mong muốn có) THƯƠNG (Mơ Mang có) mong MUỐN Hội “Tao” với “TAO” luôn “MỘT” (NHẤT) “Tâm”Mơ Dung “Hững Hờ” (Buông Ham) với “THAM SÂN SI”Mơ:

-> Neo (Bất Biến) Thăng Hoa của “MUỐN” Không (có) “Mơ” (Mong) như Mơ (ý).
-> Buông Bỏ Mọi MUỐN (có; Không có – ý – mong cầu), nên Luôn HAM tinh tấn “KHÔNG” Mơ (Mong có; Mong Không có) Dung (cho) “MINH” Ngộ “HẰNG” (VÔ). “Do” (LýMơ) MUỐN (Có) Ngộ tự nhiên Hiển Lộ mà không “cần” Ham “NGỘ” (Hiểu biết).

B. “MUỐN” Diệt Dung “HAM” Muốn có thì Không Mong Cầu (Tìm Kiếm “MƠ”) hay Mơ Không mong có “hư ảo” (Mộng) “MUỐN” “Do” (Lý Muốn “Mơ”).

C. Ham Mang “Huyễn”Mơ thì “Tâm” (Giả) Muốn (có) “Mơ” HAM Muốn (Ý) có vì Ý luôn mong có cái MUỐN Có không ngừng chừng nào đạt Mơ (“Có”) mới thôi.

D. Hằng Tâm MUỐN (Có) NGỘ “Do” (lý) là “Nghe” (Tâm “Tao” “Tánh” NGỘ) “Ẹ” (“NHẦM” = “Tao”Mơ); “PHẬT”Mơ Dung Hư Ảo (HUYỄN) lắng cho TÂM TÁNH “NGHE” “MINH”Mơ… có hay Không có KHÔNG có gì… Đang “Mơ”, Không mơ!

Vì thế, Hằng “HAM” có “NGỘ” Hằng Ngộ Ham “Có” hay “Không có” tức Mang “THAM” Nguyên (xi) NGỘMơ Hưng “HAM” (có) Tham xa “NGỘ” Ham “KHÔNG”Mơ. “ĐẮNG” mới có “NGỌT” MUỐN (Có) như Khổ Luyện “Mơ” (Mong) giăng bẫy bắt “HAM” và có đúng muốn tâm MUỐN “KHÔNG” “PHƯƠNG” mượn hướng Ngộ?

Hằng Ham “Mang” Diệt Hằng Đạt “MINH”Mơ như “Tâm” HAMtham (Tinh TấnMơ) “Không” (có) Mơ (mong) Thương “HamTHAM” (ThamSânSiMơ) Ngộ MUỐN (Có) “MƠ” (sự muốn thương như ý mong cầu). “Cho” (Buông Bỏ) MONG “Ham” cho (Hưng) “HAM” (MINH MUỐN) là Mong muốn “MUỐN” Ngộ: HAM “Mơ” (sự mơ) “NGỘ” vạn vật là một duy nhất Mơ (Mong) Dung (Hiện) “BỎ” “MỘT” (“có”) Không (neo) Phân Biệt Mơ (có) “một” hay “MuốnMơ” MỘT mơ có nghĩa “chấp” vào “có” KHÔNG “Mơ” Hằng.

Xin HAMTham Ngộ:

Minh “Mơ” Dung Hằng “Huyễn” Mang Diệt
“Tâm” No “KHÔNG” Hằng “DO” (Huyễn) Ngộ

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 5 tháng 11 năm 2009
Tức 17 tháng 9 năm Kỷ Sửu

Wednesday, January 6, 2010

# Hưng Mừng Năm Canh Dần

TỨ TUYỆT GIAI THOẠI
CHƯNG BÔNG NGÀY TẾT

Chưng bông NGUYÊN Ngộ HOA thăng nước;
Gởi “MUỐN” theo mây NGHIỆP Hòa TÂM:
Lan, Mai, Cúc, Trúc hoa “HAM” Ngộ!
Liễu hằng hoàng “MUỐN” Tánh Giai Không?

HỘI HỌA BÔNG HỘI
MẨU THOẠI ĐỐI
******

HOA*: “HOA”! nguyên hoang dại hoa Sao* đó?
BÔNG*: Buông bám Hòa “HOA” có ước mong?

Lời bình của Thái Minh Mẫn: Sen ngộ sen hằng KHÔNG “SEN*”…? (có nghĩa là ý Mơ “KHÔNG” tưởng thì muộn mới “Sen” hay ? tùy ban Mơ???

Hoa (Sao) đang cắm trong bình mừng thầm và tiếp “tưởng”: “Tôi” sang đây nguyền (mong) “hạng” (thứ, loài) Mơ “SEN”! Có gì “MẬT*” cho biết với!
Bông (Sen trong bình): Sen Mơ “SEN”; HÀNG SEN NGUYÊN Ngộ!

Lời bình của Thái Minh Mẫn: Sen mang PHẨM NGỘ “SEN” tức MỘT mang KHÔNG TÂM “SEN” hay mọi chúng sinh đều có PHẬT TÂM. Điều quẫn là Ngộ “HOA” khác “BÔNG” chứ không phải là Hoa kết Quả, Bông đơm Trái đúng từ BÔNG HOA; Còn Bông Hoa tức chưa đơm quả NGỘ có nghĩa là ĐẠT ĐẠO Họ (dừng) Mơ Bông hay Hoa có đúng không hả BÔNG; HOA của Tâm PHÂN BIỆT?

======

Hôm: Mong “NẮNG*” làm gì nắng muộn hôm*?
Nắng: Hôm NẮNG dừng HÔM mong “hôm” NGỘ.

HỘI HOA TẾT
*****

Hôm Ngộ Nắng Tóm thường MAI LAN TRÚC;
Hổng CÚC, “NẮNG” Mơ cũng như không (có).

THAM thường Ham MÃO*; Ham “THƯỜNG” ngộ mão*;
Hằng THAMMơ Ham Ngộ Mơ thâm (Tham thì thâm?).
HAMtham (Mão) hội ThamHam (Tham Sân SiMơ) (kẻ cắp gặp bà già?)
Buông Ham Muốn Bát Nhã buồm căng (Tâm “KHÔNG” là PHẬT muốn?)

Vì thế neo hằng nhớ:

Tàng Tâm THAM tù “TÔI”* thấy tội?
Quán LIÊN HOA THIÊN trí tầm “tôi”*.

Thái Minh Mẫn lưu hằng Ngộ Nhớ

Hưng Mơ Ngày 6/1/2010 Nhằm 22/11 Kỷ Sửu

------------
* HOA: Liên hoa Mơ; Pháp; Phẩm Vị PHẬT; LONG HOA Ngộ.
* Hoa Sao: Sao(?) thường hỏi ; Một loại hoa có bông li ti màu tím xám; Vạn hoa (sao trên Trời).
* BÔNG: Kết “quả” làm “HOA” (Phẩm Vị PHẬT); PHẬTTÂM Ngộ HOA LONG hóa “KHÔNG” NGỘ; Phẩm Vị PHẬT; HOA hưng Bông (QuảvịMONG).
* SEN: PHẨM VỊ PHẬT; Không “KHÔNG” NGỘ = Giai Không; HOA hòa Không MUỐN “sen–SEN–Sen”; sen (tâm) KHÔNG Hưng Ngộ; Muộn (Mất) Hưng “KHÔNG” SENsenSen; PHÁP dung “Sen” hiểu “KHÔNGSEN” (PHẬTTÂM).
* MẬT: Họ HAM; NGỘ PHÁP HOA; SEN-sen-Sen hướng PHẬTTÂM; Tam giác (Thamsânsi Ngộ); VÔMINH Ngộ Họ(dừng) “Muốn” các loại; KHÔNG MUỐN có muốn các loại; Họ (Mất) Mơ còn lại Giai KHÔNG; HỌ (KHÔNG) MA – PHẬT NGỘ.

Sunday, December 20, 2009

# Phụ Họa

Hội họa Hưng "HOA Hội"

Nhân dịp hội tham bàn (“Mơ”) về “Hội Họa” THÁI “Tôi” Tưởng (Mơ) mấy “vè” (câu chơi chữ) một chút cho vui, xin neo buông (tha thứ) nếu có phạm lỗi “Tôi”Mơ. Thành thật cảm ơn “Họa” cùng “HOA” cho vẽ vui.

1. “HỌA” Vắng Hưng Hằng “Mơ” Diệt [Hình tướng vãng (xa) diệt vọng mơ (ảo, huyễn];
Vãng (xa) “HOAHỘI – hôi họa” (“có”), Ham “MUỐN” Mơ “HỌA” TƯỞNG Dừng (Ham muốn hưng (khởi) giả tướng “họa” (vẽ) Ngộ hay Tâm MINH diệt MUỐN HamMơ).
2. “HỌA” Diệt “THANH” (Không) “MUỐN” (có) Mơ (Không vọng tưởng “tâm” “Mơ” “THAM” diệt) Hưng (Mơ) một cách khác là: Sen “HỒNG” “MUỐN” Mất “SEN” “VÀNG”!
(Tham “Màu” (nhiệm, hình tướng) sen (“có”) mất (Không) “TÂM” “SEN”!)
3. Hưng “HỌA” cùng “PHÚC” “MUỐN”: “Ảo” “Mơ” (họa, phúc do “MUỐN” mà ra).
4. Hưng “HOA” “Mơ” do “HỌA” khéo (Hồng “MUỐN” do biết TU “Ham” Dừng).
5. Ham “HOA Hội” MUỐN (có) Dừng Đạt “MUỐN” Mơ (Thường mất “THAM”Mơ (ham muốn) “được” điều muốn mong).
6. HOA LONG Hội Hưng HAM hững hờ “họa” (vẽ “Tưởng”) HỌA (NGỘ) (Tham PHẬT buông bỏ họa hình tướng Phật).

Chúc MƠ (AI) Hưng Ngộ “Ý” Mơ “TÔI”: Hưng “HỌA” Khéo (Những điều trên hằng Ngộ) - “LONG HOA” Lộng “HOA”Mơ!

ThamMơ “HOA” Hội: Thái Minh Mẫn

# Giác Mơ Sen Vàng (Phần 3)



Lưới “Tôi” vây bủa sao “THAM”Mơ “SEN”?

Người trình bày: Thái Minh Mẫn



“MUỐN” (Có) “quả” (Mơ) “Mong” Hưng NGUYÊN(“TÔI”)Mơ, Mộ (Bỏ) Ham “DO” (LÝ) NgộMơ Dung (để) Tham(Tinh Tấn)Mơ Ngộ (Hiểu) QUẢ do (vì) Muốn Ham “Tôi”. “MỘT” (MƠ MONG) MUỐN (Có) là KHÔNG (Mong) “Muốn” (Tham) “Tôi” HAMMơ vì “Tôi” “Mơ” (“MUỐN” = VÔ MINH) “Ngộ” (HAM) “cái” “MUỐN” (ThamMơ) “HUYỄN”. Mơ (“MUỐN”) là “Hư Ảo” “MUỐN” (Mơ MONG) nên Ngộ “MUỐN” (Ham) “Tôi” (Mơ = sự Mơ) là Dung “Mơ” (“MUỐN” (có) “Mơ” (sự Mơ)) về “Ngã”(“Tôi”)Mơ MUỐN (có MUỐN như ý MUỐN Mong) Ngộ (Mơ). Nếu “HÒAMơ” Muốn (ThamSânSi) Nơ (gắn) “Mơ” (Mơ = MUỐN Ham “Hình tướng”) sẽ là Mơ (“HUYỄN”) MUỐN (Có) Ngộ. Như thế Hưng “Tôi” Hằng HAMMơ là “Bạn” (“Tôi”) “Mơ” (MUỐN) “Mù” (Mơ “vô minh” = mê chấp) Ngộ.

Ngộ “HUYỄN”Mơ là “Tâm”(“Tôi”)Mơ “Mơ” (MUỐN Mong) Tôi (Ai) MUỐN cùng “Mạo” (Giả) MUỐN (Có hoặc KHÔNG có muốn). Hằng Ngộ “MA” (“Phao” cứu hộ “Tôi”Mơ) Muốn Có, Minh “MUỐN”Mơ (người Muốn MINH) hướng “Tâm” Mơ (Minh) về “Mang Buông” (Bỏ) MUỐN có hay Không có. Hãy xem dưới đây “muộn” (mộ) “DO” (LÝMơ) Mở (Ngộ) MUỐN (ý mong) “KHÔNG” có MUỐN (Mơ) muốn “MUỐN” (Có) hoặc Không muốn có tức “vô” THỨCMơ (MUỐN) hình thành do đâu:




Sơ đồ 1: Hưng Thắng Thù HAMMơ NgộMơ (MUỐN)

Hưng “THAM” (Ham) “MUỐN”Mơ khiến “Tôi” “Mơ” (Muốn) Ngộ “Nguyên Do(của)”Mơ (LÝMơ); ThamMơ Hưng Muốn (Ý) Mơ muốn (có) “Mơ” (muốn mong) Mơ (mơ = ảo = “HUYỄN” = “Không” “THẬT” Mơ). Hằng “Ngộ” (“NHẬN”) “Mơ” Hưng (Dung) Diệt Tham HAM “Có” Ngu Mơ (Ảo “MUỐN” = Mơ) bởi “MUỐN” Có “Mơ” (MUỐN “Do”) theo Ý Mơ Họ (Mất). Ham NgộMơ (MUỐN) là kẻ thù của “Mơ Mở” (MUỐN Ngộ); Chi bằng dừng “HAM” mọi thứ, “THÙ THẮNG” một ngày. HAM – THAM Đồng Diệt “Thăm” (Gặp) “CHA” (“KHÔNG” “Có” Mơ) mừng ngày có đúng hổng hà?

Hưng “MUỐN” (Mơ) Tham “Mơ” (Mong) “HAM” Ngộ TƯỢNG (Hình Tướng Cảm Ngộ) “nguyên” mẫu “Thương” (Ham Thích), Dung “THƯƠNG” Hằng để Nguyên mẫu ThamSânSi Ngộ. Bởi “có” MUỐN “Ham” mới “có” “THAM”Mơ Neo (Mang), nên Ngưng (Dừng) HAMMơ (MUỐN) (Có) muốn mong Họ HAMMơ Hằng NgộMơ (MUỐN). “MUỐN” thì bằng Mơ bằng Mộng giống như người ta bằng “MUỐN” ĐAM(MÊ)Mơ bảo “ôm rơm rậm bụng” là ám chỉ cho “sự” Đa “Mơ” (MUỐN) Hưng Ham MANG NgộMơ(MUỐN). Theo “THÁI”(TÔI)Mơ Hưng Ham MUỐN (Có) mà “Không” để MUỐN (muốn mong) “HÒA” (“HOA” cùng “Hoa”Mơ = PHÁP HOA cùng Tham MUỐN Hưng Đồng) “Tâm”Mơ thì “pháp” (“Hoa”) đối trị “Dung MINH MẪNMơ” là “Hưng” (Tạo) “Tao” (Tôi) và “Mày” (ĐốiMơ = Đối CảmMơ = Đối cảnh) luôn “PHÂN BIỆT” (Phân Biệt hay Ngộ rõ Đối MONGMơ) có nghĩa là Dung “Tao” Làm (Là) “Mày” cho đến khi “Mày” “Làm” mất “Ngộ” “Tao” tức HAM “MUỐN” Họ (Mất): lúc đó “Tao” – “tao” (vạn vật) – “TAO” (CHÂN LÝMơ) KHÔNG còn phân biệt (Họ “Tâm”Mơ). Mọi sự chú “Tâm” niệm phật, niệm (đọc) thần chú, đều dẫn dần “Tâm”Mơ từ “Tôi” (Dung ThamSânSi) “Mơ” (Muốn Mong) đa “MUỐN” (Có) “Mơ” thành “Tôi” Tham(TinhTấn)“Mơ” (Ngộ = MUỐN Mong) một “Niệm” MUỐN (Ngộ = Có); Hằng (luôn) “No” (đầy) “Mơ” một MUỐN của “Niệm” làm “đầy” (MUỐN) “Tâm” (Mơ) MUỐN (có) Tham “Không” (KHÔNG Mong) Ham “MUỐN” (muốn có hoặc muốn Không có) “MUỐN” (Mơ) để “Ngộ” (muốn Ngộ) “một” “Niệm” KHÔNG (có) NIỆM “MUỐN” Ngộ MUỐN (MA = “HUYỄN” = GIẢMơ) để mà Ham MUỐN (có) NHƯ Ý MUỐN MINH.

Cái “Tôi”Mơ luôn Ham “Tham”Mơ(MUỐN) cho dù No (“no xôi chán chè”) “nó” (Muốn Mong) vẫn cứ HAM “Tham” “Mơ” (MUỐN Mong) “có” hoặc “Không có” (thêm) nữa. Mơ HAM “Tham” (Thương) đem nguyên bản “MUỐN” (Mong) “Neo” (Giữ) cho ThamSânSiMơ “lên men” “Mù Ảo” (“MUỐN”) (có) Hưng “Mơ” Tham (HAM) giữ “MUỐN”(MUỐN Mong)Mơ. “Mơ” (MUỐN Mong) Nơ (Tạo) Nghiệp là do “Mơ” (“Thương”) như vậy đó!

Bản “TÔI” “MUỐN” (Có) “Mơ” “KHÔNG”Mơ tức Mơ “KHÔNG” (Ý) MUỐN (“Có”) “THƯƠNG” (Muốn) “Tôi” “Muốn”Mơ mà MUỐN (Ý) KHÔNG “cho” Mọi “MUỐN” Hưng (Khởi) Mộ và Hằng Hưng (Bỏ) Mơ (“MUỐN” = ThamSânSiMơ) Dung (mơ = sự ngộ “Mơ”) Họ “MUỐN”(muốn có)Mơ Ngộ MONG “CẦU” (Thương) Hằng Ngộ cũng là “Không Cao, Không Thấp, Không Tăng, Không Giảm”…Mơ (Ảo) Ngộ hay nói một cách khác “KHÔNG” “Tôi” KHÔNG TÔI Ngộ hay chẳng có “ai” Mơ Ngộ “gì” cả. Có “Mơ” (MUỐN) mới “có” Mơ (MONG) NGỘ. Có “Bạn” (Mơ) thắc mắc liệu có phải “Thanh” (“Alahán”) “Tâm” (Mơ) “Mơ” (MUỐN) chính là “THAM” “Ham” “Không” (TÂM) “MUỐN” (Ý) Hưng KHÔNGMơ và “Tâm” “Thanh” “văn” (“Không” còn “chữ nghĩa”), còn “Duyên” Giác (“Ngộ” Duyên (Hưng) một cách sáng suốt) thì Hưng “Tâm” “Tôi” Hưng (Mơ) “MUỐN” thỏa Mơ (Mong) Hằng Mộ Tưởng (ý muốn và mong cầu diệt) để “neo” “HUYỄN” (Tham Sân Si) cũng Mơ “KHÔNG”?! Vâng. ThamSânSiMơ Dung Họ Hằng Ngộ “Bạn” (Mơ) Hưng (Ham) “có” “TÂM” RỖNG LẶNG KHÔNG (CÓ) Mơ (MUỐN) là như thế đó!

Nhưng mà Hổng Mơ “Tôi” khó lắm! “MUỐN” Mơ (mong có) Tham làm mưa gió hòng “Ngộ” (Thương) Hằng “Tôi” Ham (Mến Thương Hưng THAMMơ “Tôi”) cho “đã” Ngộ Tham Sân Si một tí “Mơ” (MUỐN) nè!

Một, “Hổng” “Mơ” (MUỐN) “Cho” TÌNH “THƯƠNG” cho những ai nghèo khổ, đói khát vì “Hưng” (Họ = người ta) (đang) phải gánh “MUỐN” của mình “do” (nguyên) đa Mơ muốn trong quá khứ để lại. ThamMơ “Tôi” phải thỏa “phúc” (HỌA Mơ do ThamSânSi) MUỐN (“Phúc” Mơ) vì Đắng (“Khôn”) “MUỐN” trước đây mới kiếm được. Phúc họa đều từ “MUỐN” mà ra cả; Cứ như thể “Mơ” Ngộ: sướng hay khổ đều có “số” (MUỐNcó) cả! Ông “TRỜI” chiều MUỐN Muộn cho Họ đó thôi!

Hai, “Muộn” (Hổng = Quên) Mơ HAM “Cho” (chia sẻ) “THƯƠNG” (bát cơm) cho những “MuộnMơ” (Mất) “NHUNG” (“Phúc” “MUỐN”) Hưng (Họ = “Mơ”). Họ đã “quá” Tham “HAM” MUỐN (có = Hưng “Tôi” = Hưng Giả “TÔI”Mơ) hơn “MINH” (“TÔI”) thì mong gì Thỏa MUỐN (Mong)?

Ba, “Ham” (Mê Cuồng Nhiệt) “MUỐN” (có) “MUỐN Ngộ” (mọi thứ) “Tao Ngộ” HAM ThamMơ: tiền của đầy “MUỐN” (Mong), thân “Tôi” (xác) Hưng Trường Sinh Bất Lão Mang “cái” “MUỐN”(có)Mơ “Tôi” Mong Hưởng “QUẢ”Mơ “Do” (NHÂN) và “Tăng” (Gom) tất cả “MUỐN” của thế gian này “Cho” (HAM) Ngộ Hằng “Tôi” MUỐN (có) Muốn (THAM Ham = ThamSânSiMơ) là phải được như MUỐN (MONG). Hãy hỏi thử Tề Thiên Đại Thánh xem có thể cho “Tôi”(“Bạn”=Giả)Mơ “một” (Mơ mong) “NHUNG” (Cây Gậy) “Như” (Giống) “Ý” (Mơ) để “Mơ” (Thỏa Mang Ngộ “MUỐN”) cho ThamMơ “Tôi” Ngộ MUỐN (có) Ham có được không? Namô…namô…cho “con” (“Tôi”) được “MANG Ngộ “MUỐN” giống Gậy của Tôn Ngộ…Mơ MUỐN Tham “Mơ” (“NHƯ Ý”)!!!

Bốn, “Hổng” Dung (Chịu) cái “MUỐN” (Ý) “Mơ” (sự mơ “MƠ” (NGỘ)) Mất “Muốn” (Tham Sân Si) Dung “Nô” (Đùa) “MUỐN” chính là sự sống còn của Ham Mộ “TÔI”Mơ vì Hổng HAM Tham (THAM MUỐNMơ) thì MANG Mơ cho ai và lấy “MUỐN” Ngộ Mong Mơ Phật mới “ĐÚNG” Mẫu Mơ (Mơ = NgộMơ = Hằng HAMMơ). Không “Mơ” (Tham) lấy chi Ngộ “Mơ” (Mơ = Phật = MUỐN Tham)!

Năm, Hưng “Hổng” “HAM” (THÍCH) Tham thân “MỘT” (“PHẬT” = “CHÚA” = “Tam Thân Hợp Một” = “Tao” Hòa (trong) “TAO”) “Lắng” (Đọng) làm chi cho “MUỐN” “Đắng” (“Nhung” (“MUỐN” (Ý, có) Mộ (Giết “Mơ”) )! Hằng “Mơ” (Mong) Xấu (“âm” = CảmMơ) “MUỐN” (có) càng nhiều “Tham HAMMơ” (Thương = Thích) MUỐN (có) “Mơ” (Hằng HAM Tham) càng “Hổ” (tốt, đã); Hàng “THIÊN” (Bao La) “MUỐN” HAM Thỏa Muốn (Mong) xá gì “Mơ” “KHÔNG” (PHẬT) MUỐN (có) Ham. Tham Ham Ngộ “MỘT” (Mơ) “DIỆT” (MẤT = Không) “MUỐN” (Ý, có, Mong) chậm “HỔ” (Tiến Bộ) lắm, HAMMơ Phật Ngộ làm gì nếu “MỘT” (THAM) Mơ (MUỐN) cũng Họ (Diệt)!? Uổng theo phò!

Bẫy “MUỐN” Tham Thu “ảo” “MUỐN” Họ; “THÁI”(MINH)TÔI Hưng “THAM” “DO” (“Thật”) “MUỐN” Hằng Ngộ nè. Ham “MUỐN” (MINH) Mong “SEN” (Mở “MUỐN” Ngộ) Hưng Ngộ Mơ MUỐN (Nô = Đùa) Hằng Nơ (gắn) “NGỘ” (HIỂU) tức Hằng NHẬN BIẾT “Tôi” đang “Mơ” (Ảo) Ngộ. Duy Ngộ (Nhận Biết) thường hằng “Bạn”(Tôi)Mơ sẽ Ngộ “Giả”, “THẬT”Mơ một cách Minh “Mơ” (MUỐN Mong).

Có “Bạn” (Mơ) Hỏi liệu Hưng “Mơ” (MUỐN) Nguyên (“Do” = LÝ) Họ “NGUYÊN” (BẢN) “TÔI” “Mơ” Hưng Ngộ như thế nào?

Theo “TÔI”Mơ, Ham Ngộ “Do” (Lý) là chướng ngộ của MINHMơ vì:

Thứ nhất, “Do” (lý do muốn Ngộ) “vô” (“Tôi”) vì “MUỐN” Đam Mê “Mơ” (“HUYỄNtôi”) tức là “cái” “Tôi” hòa Mơ cùng “MUỐN”; Vì không phân biệt “Tao”, “Mày” nên “DO” (LÝ) Hưng “Tôi” (Dung = Chấp) neo “HAM” “MANG” “do” (nhânMơ) và Ngưng Nhớ “Tao”, Quên “Mày” (Đối Mơ). Hưng Ham (Dừng) Ngộ “TÔI” “MÀY” (Khiến) “mong” (muốn mong) “Do” của “MUỐN” (HAM) “Tôi” MUỐN (Ý) Ngộ “MUỐN” (có) không thể Diệt “cái” “MUỐN” do Muốn (ý) Ngộ. Nói một cách khác Ý MUỐN làm “Mơ” MA (ẢO) khiến Hằng “Tôi” Mơ muốn có hoặc Không muốn có “thương” (HAM) như ý muốn mong.

Thứ Nơ (gắn) tiếp, Ham “Mơ” (MUỐN có hoặc Không MUỐN có) Mong (muốn “có” hoặc “Không” “có”) Hưng “MA” (Ảo) “DO” (LÝMơ) liên tục “Tô” (Vẽ) “MUỐN” ngày càng đậm nét. Chừng nào “Lý” (Cảm Ngộ “MUỐN”) thỏa “ảo” Dừng MUỐNMơ Ham Ngộ “MUỐN” có hoặc Không MUỐN có. Điều đó có nghĩa là “Mơ” Tham “Mơ” nữa là bản chất của “MUỐN” “DO” Dung (Chấp) “VÔ” “MINH” Ngộ “ĐẮNG” “MUỐN” vì “GIẢ” (của cái) “Tôi” Ham Mơ. Và liệu có “HỔ” MƠ là: “Mơ” (“HUYỄN”Mơ) thông “Mơ” (“MUỐN”) thì “MƠ” (sự Mơ? Giấc Mơ? ”MUỐN”? Mong cầu? Ý mong đợi?...) “MINH” (MINHMơ = “NGON”Mơ)?

Thứ “Mơ” (“MUỐN”Mơ) tiếp theo, Hằng “Mạo” (MUỐN) Ham Nơ (Ngộ) “MẠO” “Tôi” HAM Mơ muộn MINH Mơ “Mở”. Ham MANG “DO” “Mơ” Muộn MINH Mơ “MUỐN” (THAM) NGỘ Mơ đồng thời Họ (Dừng) “TÔI” (CHÂN LÝ) Ham “Mơ” (MUỐN) Ngộ. Muộn “MUỐN” (THAM) HAM “TÔI” (CHÂN LÝ) mong “MUỐN” Ngộ. Buông bỏ “MUỐN” “Có” (điều) muốn Ngộ Mơ “MUỐN”.
Thứ “TÔI” (CHÂN LÝ) Muốn (ý) Mơ nữa, Họ Hưng “HAM” (THÍCH) Dung (Đạt) Mơ (MUỐN) Ngộ Mơ muốn NGỘ “nguyên” (NHÂN). “Tâm” THAM tắt “MUỐN” Họ “Hưng” (Khởi) “Mơ” (ThamHAM): Đạm thanh “Tâm” THAM SÂN SI tắt mọi “MUỐN”Mơ Ngộ.

Theo THÁITÔIMơ, còn Mơ mong còn Ham MUỐN Ngộ, Mộ “MUỐN”Mơ chỉ có “cùng” (chung) “Mơ” (MUỐN) “DoDO” (do đâu “có” “DO” (LÝMơ)) “Tôi” (HUYỄN) tức Hằng tự hỏi “DO” của MUỐN “Tôi”, ví dụ Tôi “MINH” (GIÁC) do Mơ HAM? Hoặc Ham “TÔI” Do (Lý) “MUỐN” “TAO” hay “Tao” tức vì âm “HUYỄN”Mơ hay HAM MUỐN Ngộ “Huyễn” Hằng “NGỘ” (Mơ) Nơ (Hưng) vv. v.

Thương (HAM) “MUỐN” Ngộ (Hiểu) bằng Hưng (Khởi) Ham Muốn (Tôi) Ngộ Nơ (Hưng) có “DO” (LÝ) – “Do” (MuốnMơ) “MUỐN” (MINH) tức Hưng “Ma” có Ngộ “Phật” được không? Câu trả lời là Không! “Do” (Lý Mơ) luôn làm “Tâm” tạo “MUỐN”Mơ, còn “Phật” (“MỘT”Mơ diệt) chung MUỐN (Có) cùng “Tao” Họ.

Xin MUỐN (HAMMơ) MUỐN (có) Ham (Thích) cái “Ham” (“Mơ” cuồng nhiệt) (cùng) “Tôi” (Mơ) Hòa Mơ “MUỐN” (MINH) Mơ (Mơ Mong) Hưng Họ “MUỐN” (ThamSânSiMơ) bằng THAMMơ (Tinh Tấn) Dung (để) “Mơ” (MUỐN Mong = Như Ý Mãn Ngộ) dung (tồn) Muộn (Diệt) Mọi “MUỐN” (HAMTham = ThamSânSi) cho “MUỐN” (HAM) vãng (xa) Mơ (Mong).



Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 8 tháng10 năm 2009
Nhằm 20 tháng 8 năm Kỷ Sửu

Sunday, September 20, 2009

# Giác Mơ Sen Vàng (Phần 2)


Phần 2



Miêu đùa “MUỐN” đạt MUỐN(có)?

Người trình bày: Thái Minh Mẫn


HamMơ (Tham) thì “Thâm” “ai” Mơ cũng “Ngộ” (Hiểu): “Muốn” càng no (thỏa) càng Hưng Tham dung (Mơ). Vì thế Mơ “Muốn” (Tham HAM = muốn “có” thứ “Tôi” THÍCH) Hưng ThamsânsiMơ; “MINH” (GIÁC) Mơ Họ Tham HAM (THÍCH) “có” Mơ và Hưng Họ “Muốn” Mơ muốncó(hayKhôngcó)Mơ là Giác HiểuMơ “MUỐN” (THAM). Hưng Ham THAMMơ với “muốn có” hoặc “muốn không có” theo Ý muốnMơ – một “Mơ” (Muốn) của “ý” hưng Nơ (Tạo) nghiệpMơ và do đó Hưng HAM tham (Mơ) “Muốn” – “MUỐN”– “muốn” khiến con người luân “Muốn”Mơ hoài hoài.

Người ta bảo “chưa thấy quan tài chưa đổ lệ” ấy là “MUỐN” chưa “NGỘ” (HIỂU) chưa hết “THAM” và như vậy có “đúng” “hamHAMHam” (THAMMơ) chưa “tỏ” chưa dừng “Muốn”? Hưng muốn có (hoặc Không có) tới khi nào thỏa “MUỐN” mới Họ (ngưng) HAM (Mơ)? Đạt “MUỐN” (MINH) không phải là sự muốn (gắng) “MUỐN” (THAM) muốn (ý) “muốn” (muốn có) một cách “mù ảo” (ngu ngốc) như thế vì “MUỐN” (THAM) muộn (dừng) sẽ “có” MINH “muốn” (muốn có) bởi “muốn” (ý) Hưng “Không” Mơ “MUỐN” Ngộ. Liệu Hưng “ÂmMơ” (MINH) để “Muốn” (Ham) Họ “Bạn” (“Tôi”Mơ) phải “Mơ” (MUỐN) Ham thế mô?

“Bạn” (“Tôi” = “Tâm” Giả TÔIMơ) hỏi Dừng “MUỐN”(THAM)Mơ tức “Muốn” (có) “cái” Ham muốn “Muốn" (theo ý mong muốn) như thế nào là Minh Mơ? Câu trả lời là dung (chấp nhận) Hưng “Ham” Hiểu Biết Đối “MUỐN”Mơ (Đối cảnh) bằng Họ (Dừng) “MUỐN” – “Muốn” và cũng là Dung (để) đạt “muốn” (“có” muốn theo ý muốn hoặc “Không có” muốn (sau đây viết tắt là có, Không có) “Muốn” (mong muốn) theo “muốn” (ý muốn) thì “Người” (Mơ) “muốn” Mơ cần Hưng (để) Mơ “MUỐN” (HAM) có Mơ muốn (của Muốn (Ý) Ngưng (“thơ” (ngây) = vô thức = bặt muốn = họ HAM “Muốn” Tham ) thông qua Thiền Đốn “MUỐN” NgộMơ (Nô Mơ Ngộ “MUỐN”).

“Bạn” Ngộ “HUYỄN” “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” (“MUỐN” các loại) do Tham nắm giữ, sở hữu như “của Tao đó!”; “đừng có mà sờ!” vì Mơ “muốn” (có), vì “hàng độc” mà, nhưng “THAM” lại bắt nguồn từ cái “THẤY”(mắt, tai, mũi, lưỡi, thân)Mơ, nếu “Bạn” “Muốn” (Ý muốn) “muốn” (có hoặc Không có) thì “HAM” (Thích có muốn) xuất hiện do đó tạo thành một cái vòng luẩn quẩn hằng THAMMơ”: HAM – THAM – HAM – THAM. Thằng Bờm có cái quạt mo hổng THAM LAM “hàng độc” (ao sâu cá mè; một bè gỗ lim…); chỉ dung “quạt mo” [hàng (thứ) “Tôi” Mơ “Có”) để Hưng “Muốn” (mong) gió mát “có” muốnHAM(Mơ) như một “muốn” của ýMơ muốn có quạt Mơ “mát” (phương tiện) thảoMơ “nguyên” (MỘTMơ) hằng (luôn) Mơ Ngộ: Ham “có” Ngộ mong “HOA”Mơ (hiệu quả)?

“Muốn” (ý) THAM (Ham) “Mẫn” (Cho) Hưng Tâm ThamSânSi Họ (Dừng) ví như thằng Bờm “dại khờ” “no” (thỏa) muốn (có) gió mát, ôm quạt (“HUYỄN” Ham) như một “muốn” (theo ý thích) một chiếc quạt cho dù “THAM LAM” dẫn dụ ao sâu…Vì thế tập trung vào một “muốn” (theo ý) để các “Muốn” khác đừng: Tâm Muốn tham chú “tham” vào “MộtMỘTmột” (một) “muốn” (có muốn theo ý) từ đó “quên” nhảy lung tung theo “Tham muốn” khác. Niệm phật hay niệm “HUYỄN” “Muốn” (Chúa, Thánh, Thần…) cũng giống như vậy?

Ham “nguyên” (cũ, xi lại bằng “cái” “mão” khác) là “cố thủ” (bám chấp) vào “cái” muốn (có) do mộng Ham của THAM xúi dục? Muộn Ham tham Mở Mingh “Muốn” (Tham) Ngộ?

Người ta bảo “lộc vừng” trổ quả đem lại tài lộc cho chủ Mơ (Muốn) nó. Tấm hình nhành lộc vừng đón Vầng Dương Hưng Muốn THAM MINH Ngộ muốn (có) “ngon” (đạt) Muốn (Ý) “Bạn” (“Tôi”) muốn (có ý theo)? Còn THÁITÔIMuốnMơ cho rằng “Lộc” (Quả muốn) trổ do (vì) muốn “có”Mơ do “cây” (Ngộ “QUẢ”) “ThamHAM” (thamHAMmuốn“có”hay“Khôngcó”).

Xin “Bạn” (“Tôi”) hãy xem “qui trình” “ngược” nếu Mơ Họ (thắng, phanh) HAM “MUỐN” sau đây:



Sơ đồ 1: HƯNG “MUỐN” HAM Họ “MUỐN” Mơ

Rõ ràng là việc hằng Ham “do” (lýMơ) khiến “có” “Mơ” (“HUYỄN” của Tâm Tham Mơ) Hưng (Tạo) “Ham” ThíchMơ Đối Muốn(Mơ) và Hùa (Hòa) “Mơ” với “Mơ” Muốncó vì thế “có” Ngộ Tham Sân SiMơ để “MUỐN” (HAMtham = THÍCHtham) Hưng Khởi. Chính điều “thích” rồi “ThamHAM” đó lan Hưng (lan tỏaMơ) cái tạm gọi là “Ý” Khởi. Còn “Ý” là còn THAM SÂN SIMơ, bặt “Ý” hay còn gọi là “Không” “TÂM” hay VÔ THỨC “MUỐN” là “trạng thái” không “Muốn”. Sự thăng hoa trong tu tập “Mơ” “muốn” (“có”) “THAM” DỨT tức “Mơ” (cầu mong) diệt ThamHAMMơ như các Bậc “Đắng”“muốn”Mơ (Đắc Đạo muốnMơ) thường “Hâm” (làm nóng) “Muốn” (“THAM”) Nơ (gắn) “muốn” (mong) hậu sinh noi gương tu tập.



Ham “lộc” vừng
Hay “HOA” “LỘC” “VẦNG” Ham “MUỐN” muốn ?

Làm thế nào Dung “muốn” (mong) dung (để) “MUỐN” (HAM) “MINH” (GIÁC)? Thử “mạo” (giả) THÁIHammuốn(Ham)muốn(ý)Mơ một tí xem sao! Thế này này:

Thứ một, MUỐNMơ trở thành Bậc MINH (GIÁC) để mọi người biết đến! Gớm “oai” ghê!

Thứ nhì, Muốn dung Phẩm Vị “PHẬT” để ban Mơ “Muốn có” cho “chúng sinh” thông qua bói toán căn cơ. Xì…Tham muốn dạy đời!

Cú chót, muộn MUỐN “Hâm” phẩm vị “Mình” (TôiMơ). Long Hoa Đại Hội tới ngủ 7 vạn ức niên có sao đâu, rồi “mìn(g)h” sẽ Hưng “MUỐN” (CÓ) “Muôn” (Mơ) “Hoa” (THAM) thôi!

Thế đấy! “HUYỄN” của “MUỐN”Mơ cho thấy rằng chúng (MUỐN các loại) sinh ra “NGU” “muốn” (muốn có hay muốn không có; muốn ước muốn như muốn mong) một cách nhanh chóng khiến cho khắp Thế Gian này đầy Tham “MUỐN – Muốn”Mơ: muốn giàu có; muốn khỏe mạnh; muốn hạnh phúc;… muốn thật nhiều “muốn” (cái muốn) muốn (ý) mong muốn (muốn) như ý muốn. “Muốn” (Giá mà; Ước gì) Nô (Đùa) “Do” (lýMơ) tức “HAM”Mơ (muốn) Hưng Hộ cái “Tôi”Mơ Đắc Đạo DIỆT “MUỐN” mà sâu dày như “PHÚC”Mơ muốn đủ thứ thì phúc cho “cái” “Mơ” (Muốn = THAMHam) quá!

Và “cái” “Muốn” do “Tôi” thì ra sao?

Thứ “Muốn”nhấtMơ, năm căn khỏe mạnh, lành lặn để tấm thân “Tôimuốncó” Ham muốn nhiều hơn nữa!

Thứ “MUỐN”hammuốnnhìMơ (“Đạm”MuốnMơ), “Mạo Dung Cốt Tiên” (trường sinh bất lão) ăn nhiều, sống hoài, không chết như “Tôn Mạo Không” Ngộ tham “HOA” (LỘC) quả.

Thứ “muộn”muốnkhôngHambaMơ (TừchốiMơ) là “Hâm” tham, sân, si liên tu bất tận để gửi gió cho mây ngàn bay ca ngợi “lão” “Hằng” (Luôn, Thường xuyên) “Ngã” (Bản TôiMơ) “Nô” (Đùa) Dung (Mơ) Cố (Ngoan) Tham (Đồng = Hùa cùng = tiền của) muốn (có, Không có) MUỐN (Ýtao). Chắc hẳn Lão Ngoan Đồng trong “cốt” (lõiMơ) Kim Dung không Nơ (màng) tới “Ham MUỐN” (ThamMơ) Dung (Vẽ) Muốn (Mơ) “Không” (o; vòng tròn) ngược nhau bằng hai tay cùng một lúc trong khi Họ (Quán? “Mang” (Neo = Giữ) Mất?) “Mạo” (Hình tướng) “KHÔNGkhông” HƯNG (“MUỐN”)? Khiếp! Hưng “Muốn” (Mơ) như Châu Bá Thông thế thì “Tôi”Mơ ớn tới già, chẳng thèm (muốn)!

Hưng “THAM” là “HƯÂM” (Xấu) “MUỐN” (HAM) muốn(cóhoặcKhôngcó)Mơ vì cái túi THAM của “MUỐN” không có đáy. Dừng “Hâm” nóng “tâmTHAM” tức Họ (Ngưng) quấy động “HAMmuốn” do “Taomuốnđó!” Dung (để) Diệt “MUỐN” (Ý) – “muốn” (có hoặc dừng “có” muốn)…Để rồi… “MUỐN” – “muốn” (Mơ)… Tan???

Thăng (“Đa Mang”) “MUỐN” “Tôi” “muốn” làm “Tâm” HAMTham “Mở Hội” (Mừng) vì luôn có “Đồng” (cùng) Tham Sân Si “Hộ Tống”. Chỉ Hằng (luôn) dung “MUỐN” (Ý) “Cho” (Buông Bỏ) “muốn” (có, Không có) “muốn” (mong muốn) “Mơ” (Huyễn) mới Họ (Diệt) ThamSânSi. Lúc đó HAMTham sẽ làm cho “Tâm” Mơ (“MUỐN”) “TÔI” (MINH) thẳng tiến Giác Ngộ Mơ “MUỐN”, Minh Triết trong “TÔI”Mơ làm “Huệ” (TRÍ HUỆ) no (đủ đầy). THÁITôiMơ một ngày nào đó cả “bàn dân thiên hạ” (Tam Thân = “BẠN”(TÔI)Mơ) nở “Hoa Long” (“HỎNG”…“HỔNG” “MUỐN” – “muốn”) để “Ham” (Thương) và “HAMTHAM” “MÙ” (VÔNGỘ) “MUỐN” không còn chỗ “ngụ”. Tiếng “rên rỉ” của con “THIÊN” nga hôm qua thầm mơ “Mẹ” (HOALONG) sẽ “thăng” THIÊN Hộ (giúp) Mơ cho vạn Pháp “Hoa” (Long) của muôn hoa đua sắc màu “MUỐN” (Ý muốn Minh muốn Ngộ = Hưng Giác “MUỐN”Mơ = THANH TỊNH “Tâm”Mơ) và cho “MUỐN” (“THAM” Minh) – Họ (Diệt) Mọi “MUỐN – Muốn – muốn”Mơ. Thí (Chấp) cả “Nô” (Đùa Mơ “Muốn” (ThamSânSi)) mất bằng “cho đi” “MUỐN” (THAMHam = “Ngu” “Muốn” [ThamSânSi] = Mọi “MUỐN” – “muốn”) cho “Giả” (“KHÔNG” (có) HAM) “TÔI”(“ÂM”)Mơ “có” thêm “Vạn Hoa”(Diệu Pháp)Mơ “MUỐN” (Ý muốn) “muốn” (mong) Mơ (giấc “mơ”) như thế có đáng không hả “Bạn”(“Tôi”)?

TháiTÔINgộ “HOA” [“MUỐN” (MINH)] rằng hằng “Mơ” (muốn NGỘ) “HOA” (PHÁP “HUYỄN”) của tám mươi bốn (84) “vạn” (muôn) “Pháp” (“MUỐN”) đều là “HOA” (TUYỆT DIỆU) KHÔNG “Hơn – Kém, Cao – Thấp, Hay – Dở” “Mơ” (“Muốn” (ý) Ngộ) mới Đạt “HOA” Mở [Ngộ = Minh]. “Người” (“Mơ” = “Tôi”) Ngộ Ham muốn Giác Ngộ Hưng Thiền Đốn Ngộ tức là Hưng Cảm Nhận Đối Mơ (Đối cảnh) từng “HưngMơ” (Sát naMơ).

Hơn thế nữa, “Muốn” (THAMHam = ThamSânSi) (thì) dừng bước trước cám dỗ của HAMtham (Ham MANG) tức “cái” “Tôi” luôn Mang “cái” Ham có hoặc không muốn có vì nó “HAM” MUỐN “Có”, “Không” và dung bên “mìn(g)h” như của quí cần cất giữ cẩn thận; Chỉ có HAMtham (Ham Hưng Ngộ MINH) “CHO” (buông xả, buông bỏ) “MUỐN” – “muốn”Mơ mới có thể “MUỐN” THAMMơ Ngộ. Mơ “Muốn” (ý) có thể Họ (Dừng) khi “Muốn” có Họ (Mất) “Tham”(ThamSânSi)Mơ. Khi “Tâm” (ý) “THAM”(Ham muốn MINH)Mơ Diệt “người” (Tôi) “muốn” (mong) GiácMơ tập “Dừng” mang ý “Tham” và “Ham” Dung (Thương) “MUỐN” MINH bằng cách hoặc “niệm chú?” hay “niệm phật?” hoặc “cầu chúa?” tệ hơn một tí là “tự kỷ ám thị” một từ (hoặc câu) do mình tâm đắc??? để “Tâm” Tham HAM [Thích thứ muốn có muốn như ý] Mang Ham “MUỐNcó”Mơ như một “báu vật” luôn mang bên mình. Chính câu Thần Chú “Om Mani Padme Hum” đã giúp TháiMơ “THAM” mang “HAMmang” (thứ “TÔI” (của minh) muốn có) của THÁITôi “MUỐN” (Ý) “muốn”(mong muốn “có” MINH)Mơ: “Âm” [Mơ Minh Mẫn] “nghe” (Tánh) “Mạo Ngộ” (văng vẳng) như làn Nước Mát (Cam Lồ Thủy) tắm rửa sạch sẽ tấm thân bụi Hưng “Tao” lý vì nhiễm “Hư ảo” (HUYỄN); Mơ “Tham” “MINH” làm “HAMTham”(“TÔI”)Mơ Hưng THÁI(Tôi) “muốn” (mong muốn) “MUỐN”(GIÁC)Mơ no (thỏa) “MUỐN” Ngộ. Thế đấy! “Có” (hoặc Không có) “MUỐN” (Ý) (tự tin) “Muốn”(mong)Mơ Ngộ “HAMTham” phải dày công khổ luyện “cho” HamMANG, Hưng hằng “HAMTham” (MINH) Ngộ [Giác muốn Ngộ].

TháiTÔIMơ Ngộ “Mơ” (muốn – MUỐN – Muốn) Mộ (Chết), Họ (Dừng) “HUYỄN” (Mù) Mơ nếu Muộn (mất) “muốn” (ý mong) neo (lưu găm) hình tướng của ĐốiMơ (Đối cảnh): “MUỐN” (Ý) Hưng do (vì) “cảm”(“Mão” Ngộ)Mơ; Họ (Mất) “Mơ”(Ý muốn) “cảm” (“NHẬN”Mơ) muốn (có, không) (của) “Tâm” (Mơ “muốn”) sẽ Dứt.

“Ngộ” “Xấu”Mơ là Hưng Tham (muốn có, muốn hiểu) Mơ (Muốn = Ý + Thích MUỐN (có, Không có) + HAM giữ “muốn” (có, Không có) Muốn (theo ý)) TháiTÔIMơ cho (dung) Ngộ: “Âm”Mơ (Tánh “NGHE” (xin Dung Nơ bài “NGUYÊN DO Ngộ TÁNH “Nghe””) “Mơ” (Giả Tâm Mơ “”MUỐN” do “Tôi”Mơ) Hưng “Do” (Lý) Ham muốn “biết” như tận cùng Muốn tham (của) “BIẾT” (do “Tôi” Ham muốn) không mang lại cho “hành giả” (“MUỐN” Ngộ “KHÔNG”) sự Minh Mẫn hằng muốn có của TÂM “THANH” vì “Muốn” (Tâm Giả) “tôi”Mơ bị “Muốn biết” che mờ; MINH Muốn không đòi hỏi lý do muốn biết của TÔImuốn“Tao” (Giả Tâm). Mơ “MUỐN “Do”(lý)” {bói toán = “Ngu âm “Mão” [Mớ] Ham “MUỐN” Hưng Ngộ “MUỐN” “Biết” = Hằng Ngộ “HAM “Do” lý “MUỐN”(Ý)Mơ như ai, cái gì, thế nào…}, Hưng Mù Ngộ là như thế có đúng không hả “Bạn”(“Tôi”)Mơ?

Hãy xem sơ đồ dưới đây “Ngẫm” (Mơ) “Biết” Nô (Thơ = Vô thức muốn):



Sơ đồ 2: Muộn “Biết” (Mớ) Ngộ “BIẾT” (Minh) Mơ?
HƯNG HAM NGỘ SƠ ĐỒ:

“HỔ” (MƠ) “BIẾT”: “NGU” HAM MUỐN “BIẾT”Mơ Ngộ.

Hổ (Mơ) biết (1) Œ = No (THỎA) “Minh” BIẾTMơ Œ(1): Hưng Ham THAM(“MINH” (GIÁC) BIẾTMơ (Dung) Nhận biết vạn vật như Huyễn hay Ngộ Tánh Không(có)Mơ như hằng “MUỐN” (ý mong) NHẬN BIẾT (Chiêm nghiệm = CảmMơ) TÁNH KHÔNG CÓMơ hoặc Mong “MUỐN” (CÓ) “muốn” (mong) Đạt “MUỐN”(MINH) “muốn” (như muốn mong) NgộMơ.

No (THỎA) “Minh” BIẾTMơ (1) = Hổ (Mơ) biết (1): Hằng “MÃO” ((Hình tướng) Mang Họ (Mất) = “Khai mở trí” (“TỰ” Tánh Hé Lộ)Mơ = Hằng Hưng sáng suốt nhận biết ĐốiMơ (Đối cảnh) = Hưng Ngộ “Mơ” (Giả = “HUYỄN”) “MUỐN” (CÓ) Mơ Tan muốn(ý)Mơ [HamTHAM (Tham Sân SiMơ) Họ].

Họ (Mất) “BIẾTbiếtBiết”Mơ: Hưng “MUỐN” – “muốn” – “Muốn”Mơ Họ [Diệt Mơ] = Hưng Ngộ “MUỐN” các loại muốn có (đạt) = GIÁC NGỘ = ĐẮC ĐẠOmơ.

NGỘ “BIẾT”Mơ: Hưng Muộn (Mất) NGỘ “biết”(do lý = “tham” muốn biện “do”)Mơ = Tham Sân Si diệt muốn “do”(lý)Mơ = Tâm THAM“do”Mơ Tịnh.

Hưng Mơ Tham “Biết”Mơ: Muốn biết Lý(Do)Mơ.

Theo TháiTÔIMơ Ngộ Mơ thì Họ “MUỐN” (Ý) Hưng “Biết” (nhận biết = Ngộ Đối Mơ) tức “HỔ” (MƠ) BIẾT” [nhận biết vạn vật] trong TánhGiác(MINH)Mơ. Hư ảo (“HUYỄN”) mới “có” hình tướng; “Không” Tâm tan “Huyễn”Mơ. “Tham” “MUỐN”(MẠO=GIẢ)Mơ Hưng “Huyễn” cùng Hình tướngMơ: “THÂN” và “TÂM” phân biệt như 1 + 1 = 11 hay 2 hay 101 ham muốn thêm ??? “Có” “Ham” Mớ (Mang Ham) càng “no” (nhiều) thì Mù ảo (Vô MinhMơ) càng sâu dày Nơ (thêm) và Hưng “Thương” thêm “Khổ” “Thân”Mơ?

Hưng Ham THAM “muốn” có hoặc Không có là Hư âm (xấu)Mơ “Muốn” (Tham); Mộ(Chết)Mơ muốn có khó nhất vì “cái” “muốn” (ý) Mơ huyễn hoặc (không hình tướng); “Cao”Mơ muốn có là Hưng “HUYỄN” Ngộ, Họ Ham THAM (Tham Sân Si) bằng Muộn (mất) “NHẬN”[Hưng “Giả” (hình tướng)]Mơ Dung (để) Mang Ham “Mơ” (Muốn có) “Nhận” (TRÍ HUỆ). THÁITôiMơ có “giống” (muốn ý) “Bạn” (“TÔI” tan “Nguyên” Ngộ =“Tôi”)Mơ?

Muốn(có)Mơ MUỐN (MINH) Họ “Muốn” Thu “Ảo” (mơ = đốiMơ) Ngộ. Hưng HAMtham muốn sở hữu “cái” “Mơ” muốn có thông qua “ý” Muốn“Mơ”. Buông bỏ HAM (thương) “cái” “muốn” có, “lửng” (bỏ) Hưng (giữ) nó hoài trong “bụng” (“Tâm” = lòng) không chịu dứt Hưng “Lạida” (Bụng) thanh sạch.

Hưng “HUYỄN” Mơ là “Do” (lý) của “MUỐN” các loại: ý muốn xuất hiện khi “thấy” ĐốiMơ làm “HAM” (muốn do “thương” vì thích thú) nắm giữ “cái” “Không” “Không”! ? của “Ý”. “Tôi” (huyễn) thấy bức ảnh đẹp là một ví dụ: “Giả” của Mắt gây “Muốn”(Ham)Mơ hòa đồng cùng cảnh vật trong bức ảnh. Trong một sátna (một phần ngắn của giây) nó (giả của cái thấy) Hưng muốn trở thành chính ĐốiMơ (cảnh vật trong ảnh). Viết đến đây Thái Minh Mẫn bừng tỉnh “cái” “Mơ” (muốn) Hưng “hòa đồng” “Ảo”(Giả)Mơ để Dung “mạo” “NHẬN” (NGỘMơ) Tao là “Mơ” (“MUỐN”) Mạo (giả) “NHẬN” (THAMMơ) “muốn” (mong có) “nhận” (Ham “CÓ”, Không CÓ) như “HIỆN HỮU” THAMMơ của “THÁI”Mơ!

THAM “MUỐN” Họ (Dừng, Mất) “Muốn” (HAMtham) Hưng NHẬN (Mất HAM “CÓ”, Không CÓ) “Mơ” (“HUYỄN”) ngay từ khi “thấy” ĐốiMơ bằng “Ngộ” (CảmMơ) “Không” (vô thức “MUỐN”) “Tâm”Mơ thì “nguyên – do” Ham MANG “NGUYÊN” (LÝ) “DO” dừng tức là “KHÔNG” HAM Muốn nắm giữ là Pháp MUỐN (mong muốn) minh mẫn nhất. Hằng Ngộ mất muốn “có” (HAM) “Tâm”Mơ Thanh Cao và Sinh Tử Diệt Họ (Dừng) “mọi” “MUỐN”.

Hưng Ham “MUỐN”Mơ để Đạt “ĐẠO” (Mơ) Ngộ thật là Thượng “MUỐN”Mơ. Ham “MINH” “MUỐN” [VÔ THỨC MUỐN (có, KHÔNG cóMơ)] Hưng “Mơ” (MUỐN) Ham MANG Dừng cho “LONG HOA” (DIỆU PHÁPMơ) “ĐẠI” (NO = THỎA” “MUỐN” MONG CÓ, không CÓ) “HỘI” (NGỘ = ĐẠT MƠ Mở); Chừng nào HỘI Mơ “MUỐN” CÓ(KhôngCÓ) “Tan” (Diệt) “Tôi”Mơ “gặp” (Hội) “TÔI”(của “TỰ” “TÂM” TAN “MUỐN”Mơ) KHÔNG CÓ TÁNH “MƠ” (“MUỐN” “GIÁC”) – “mơ” (Sự muốn có “GIÁC”Mơ) – “Mơ” (HAMTham).

Xin hãy giúp “Tôi” (THAM) “MUỐN” (MINH) “Mơ” (HAMTham = ĐẠT “MONG”) DIỆT “THAM”(Tham Sân Si)Mơ mà “THÁI” Tham “Tôi” “đang” Ham “MANG” “MUỐN” (có, KHÔNGcó) tạo “Mơ” “Tôi” “Có” “MUỐN”Mơ!

Thành phố Hồ Chí Minh ngày 3 tháng 9 năm 2009
Tức Rằm tháng 7 năm Kỷ Sửu

Friday, August 7, 2009

# Giác Mơ Sen Vàng (Phần 1)


Hoa tím “Muốn”? Hằng muốn “Yêu” “Thương”?

Người trình bày: Thái Minh Mẫn



Câu chuyện “thần thoại?” về luyện linh đơn của Thái Thượng Lão Quân trong tác phẩm “Tây Du Ký” do Ngô Thừa Ân viết Hưng TháiMinhTÔIMơ “Muốn” (Ước Muốn) dung “HOA”Ham(Hòahợp)Mơ Họ (Mất = Diệt) tam “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” (THAM) Ngộ “muốn” (có).

Mơ (Nói về) Tâm Tham người ta nghĩ ngay đến “HAM” (THÍCH), muốn (muốn có, muốn không có), Tham (sở hữu, “Muốn” có). Ham là “Thương Mến” (Thích) và là một nguyên do Dung (cho) “Muốn” (Có hay Không có) “NO” (THỎA) Tâm “THAM” Bám “Muốn”(muốnmong)Mơ.

“Thích” là tình cảm (của) Ham “MuốnMUỐNmuốn” (“Mớ” (Giả) do Tâm muốn “THAM” có được); “Mến” hay còn có tên “cúng cơm” là “Yêu Mến” hay “Ham” (Văn) Thích. Dỗ dành thằng “Thích” để nó yên đừng “quậy” chẳng dễ chút nào: “Nhúm” (1 = một chút) “Muốn” làm thằng Thích No Muốn cho Tâm Tham của nó (“MUỐN” – “muốn” – “Muốn” = Muốn Ham); Thích tức “Muốn” Mến cứ gậm nhấm dần dần cái “Muốn” (Ham Tham một thuộc tính của “Mến”); Bỗng Nó (“Muốn Mến”) “Hóa” thành quả bóng căng phồng…giống như quả bóng bay của trẻ thơ lơ lửng trên chín tầng mây. Tâm “Mến” THÍCH Hưng nguyên Mớ (y Mớ) đố Bạn (đọc) Muốn (Tưởng Tượng)…?

Theo Mơ TôimuốnHưng Hỏi liệu Hưng “Mạo” (Giả = không có “Thật) “Muốn” sẽ Ngộ “Muốn” (THAM) như thế nào? “MuốnMUỐNmuốn” Ham tức là “MUỐN” (Mingh) Co (Thu), Mộ (Ngưng) Ngộ MINH MẪN SÁNG SUỐT như thế nào? Và Hưng “cho” (buông bỏ) THAMHam [Hưng “BI” (“THƯƠNG”“muốn” HọHAMnắmgiữcóMơ = “Cho” “MUỐN” = “Cho” (đi) Tâm Giả “MUỐN”minghdoTâm“Tao”) sẽ có “Muốn” – “MUỐN” như ý muốnMơ] hay Họ HAM “Mạo”(=“Bi”ảo) “Muốn” [THAMmuốn] sẽ Hưng “MINH” (Nguyên Hoàn) Ngộ mô? Tại sao Hằng “Muốn” (ThamSânSi) nơ (với) “muốn” có và “muốn” không có Hưng “Huyễn” dung (để) chậm “Mộng” (Muốn Uớc) “MINH” (GIÁC NGỘ)?

Theo THÁI(TÔI)Mơ, “Muốn”(Tham Sân Si)Mơ là Hưảoâm “Muốn” (Ý do Tham) muốn (dung“có”) thu ảoâm“Mingh”do“Tao”muốncó(hoặcmuốnkhôngcó), Ví dụ: Tôi muốn ăn bằng muốn của “Ý” (“mạo” ăn); Còn Âm MINH MẪN hiển lộ làm Mạo (Giả) “Muốn” (ThamHam = ThamSânSi) Dừng do đó Muốn (Ý) Hưng giảm muốn (có) để “muốn” (có) Nguyên (hay Giác) Ngộ.

Thực chất Tham Sân Si làm “Muốn” (Ý) Hưng (Khởi) “Tham(Thích) – HAM(Mê)” (ham thích) là một “nguyên” (bản) “bản” (mạo = diện mục = giả) (của) “Tao” (Giả Tâm) “Muốn” (Thích). Nếu Bạn “Thích” (Muốn) khôi hài có thì xin “Nị” cùng “Ngộ” muộn buồn một tí cho vui nhé!

…Ừm…gượm một tí để xem “TRẪM” (Tao = Thiên Tử = Con Giời) “oai” như thế nào nào: nếu “TA” (TÔI giả) “Muốn” (Ham “Thương”) là “muốn” (“phải” “OK!”). Vì muốn “Có” nên “vua” “Ham” (Thích) muốn (ý) có “muốn” (có) lại “phải” sai khiến bề “Tôi” (Tâm Ngã Mạn) dâng tiến “Tao” (vua chúa của “TÔI” Ham Mớ) một “cái” muốncó một “Muốn” (HAMtham) mới (“Muốn” Ham muốncó “một cái” muốn có như một “mạo” (no) muốn khác như một điệp khúc tràn đầy “HamTham”có nghĩa là “Muốn” (HamTham) biến thành “muốn” (ýmuốncó) điều Trẫm “muốn” có là… “Vạn Tuế muốn…Muốn”!

Xin hãy cùng “Tham” (muốn“có” = mongước) “MUỐN” (MINH) Dung “Muốn” (Mơmuốn) Hưng “có” “MUỐN”(Ý)tôiMuốnHưng“có” “muốn”(Tham) thông qua sơ đồ dưới đây:



Sơ đồ 1: Dung “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” (Mơ) Họ THAM

GIẢI THÍCH TỪ CHO SƠ ĐỒ

Ham “Muốn” muốn “MUỐN”Mơ: Ngộ Ham Muốn (Tham) muốn (có) MINH Ngộ [Tìm minh muốn (Đi Tìm Chân Lý)] = Tìm “Trâu” (Tâm Mingh Mẫn Sáng Suốt) = “Muốn” Thu Ảo để Trở Về với Cội Nguồn tức “HOÀN” TÂM MINH MẪN SÁNG SUỐT.

Ham MuốnMUỐNmuốn (Muốn) = THAM Muốn: ThamSânSi = Muộn Ngộ MINH MẪN SÁNG SUỐT [Tham làm màng Vô minh dày] = Tham Họ Minh MuốnMơ = “Tôi” MuốnMơ.

Hổ “MUỐN” (MINH) NGỘ “muốn” (có): MINH Muốn (Ước) Ngộ (điều) ước MUỐN MINH MẪN SÁNG SUỐT Hưng Ngộ MuốnMơ = Hưng HamMơ(muốntham) Họ MINGH Ngộ [ThamSânSi Họ (dừng) Giác “MUỐN”] = muộn Ham(THAM) vô minh NgộMơ.

“Huyễn” là “mùảo” “Muốn”: “GIẢMẠO” Ngộ do mù(có) “muốn”(THAMHam)Mơ = “HUYỄN” tạo vô “MuốnmuốnMUỐN” [Thu Ảo vì “Do” (lý do)] = “lý” (do) Hưng “lẽ” (cả biện) Ham “MuốnmuốnMUỐN” NGỘ Hưng “Muốn” (THAM) Ngộ [Hưng duy “do” (lý do) tạo “lý” (lẽ) muốn (ướcmong) hiểu] = Hưng Hammuốn cómuốn (muốn) do “Muốn”(THAM) thì “Huyễn” Ngộ [Hammuốn dẫn đến vô minh Ngộ].

“MẠO” VÔ CÙNG “muốn” (THAMMuốn): “Huyễn” là “Muốn” – “MUỐN” – “muốn” và là vô cùng Muốn (Ước) = Giả muốn (mongước) là “Huyễn” Muốn (không có thật) = “muốn” (có hay không có) cả THẾ GIỚI (VŨ TRỤ) Muốn (Ý) muốn (theo Mơ) là của “TÔItôiTôi”Mơ [nếu Bạn (muốn) có cả của cải của Thế Gian cũng không vừa lòng THAM muốn “TÔItôiTôi” Mơ] = VÔ CÙNG “Muốn” (Ý) muốn (có) Hưng Muốn (THAMHam) muốn (có) ý (muốn) vô “cực” (bờ) [Ý muốn như con ngựa hoang chạy không cương].

Dung HAMTham “Hư-âm” Hưng MINH(GIÁC)Muốn(Ý)Mơ: Dung “HamHAMham” Hưng Tham Sân Si “Muốn” (Ý) muốn (có) Ngộ đồng thời Dừng Muốn (muốnHAM) Ngộ Mơ muộn (buông).

Ngu “Muốn” Họ: Họ (Mất) Muốn (Mơ) do “Tham” (Muốn) Dừng = AN LẠC Thu (Gom) Ảo “MUỐN” (MINH) = Họ “Tao”Mơ Hưng “TA” (MINH) muốn (Mong) Ngộ [Mơ “TÔI” muốn(có) là GIÁC “Muốn”].

Hưng muộn “Muốn” – “MUỐN” Họ MùMơ: Hằng “muốn” (mongước) Họ (Mất) “Muốn” do ThamSânSi bằng Thương (“Cho” Tâm cả biện mơ) [buông bỏ mọi Ham muốn là vô “muốnMUỐNMuốn” (muốn) Hiển lộ] = “Cho” Tâm cả biện Mơ = Hưng Đại MẪN Thương yêu; Họ Ham Ghét Hờn Giận.

HỔ “MUỐN” MuốnMơ: MINH Muốn (Ý) muốn (có) Mingh Ngộ [Hammuốn Nguyên Hoàn].

“Muốn” Họ: Dừng ThamSânSi = Thanh Tâm = Alahán Tâm.

“Ham – Muốn” là nguyên nhân của vô minh ngộ vì sao? Theo MINHTÔIMơ “Ham” làm bắt “Mắt” “Tham” thông qua 5 căn (mắt, mũi, tai, lưỡi, thân người); Rồi “Tham” lại bị “cuốn hút” bởi “Ham” và “muốncó” hay Ham “muốnkhôngcó” theo Ý Người MuốnMơ(cóhaykhông) muốn (cùng) đồng sở hữu “ảo” muốn cho Tâm MuốnMơ. “TƯỞNG” (vọng) do “muốn” sâu xa đến nỗi găm (neo) “Ý” (Muốn) dài dài như chuỗi “phản ứng biện bạch” của muốncómuốnmong“có”hay“khôngcó” sau đây:

-> Ham (ThammuốndoHamThích)
    -> Tham (muốncóHamThíchdo“muốn”(ý)đượcnhưmongmuốn)
       -> Hammuốntham (neo(= sởhữu)muốnno(thỏa)ýmuốnmong)
          -> HamTham (hòađồngvới“Muốn”(ý)mongcómuốn“no”(thỏamuốn)
             -> HamThamMuốn (lưugiữ “MUỐNẢO”)
                -> Ham.

TƯỞNG(VỌNG)” Hưng làm “muốn” (ý) MuốnMơ “vọng” (muốn“có”hay“không có”) như thể mặt biển “gợn sóng muốncó, muốnkhông”. “HUYỄN” Hưng Ham“Thích”cómuốncó, ví dụ: Tham có “Phép Màu” biến “nước” thành “rượu” v.vv.. Dung “Tham” kiểu đó gọi là HAM“HOANG”TƯỞNG, tức là “cái” HOANG “tưởng tượng” ra thứ “muốn” “có” này “no” theo ý muốn nhưng “KHÔNG” “thật” muốn có như ý neo (lưu giữ) “muốn” (mong cầu) một ngày nào đó không“THẬT”muốn trở thành “NHƯÝ”muốnmong.

Có “muốn” không ai(Mơ) muốn mong dừng muốn “CÓ” (hoặc “KHÔNG”) bởi vậy “thằng” “Tôi”Muốn không thể “ngồi yên” một chỗ. Hưâm“Muốn”(Ảo)Mơ khiến nó “TAM”(ThamSânSi)Mơ để rồi lại Ngộ “HUYỄN”Mơ(muốnảo)? Hưng MUỐN ẢO Ngộ HUYỄN MƠ có đúng không BạnMơ?

Khi Hưng Muốn (Ý) Tâm động Hưng tiếp muốn (có = sở hữu) “đối” muốn (ngoại cảnh) Muốn (Ý) Mơ muốnHam (THAM) “muốn” có được [Hammuốn làm dừng tâm thanh tịnh]. Tâm Hammuốn nguyên hoàn Tham Muốn như tiếng (“KÊU”) (rên rỉ) của con “Thiên” nga (Thường hằng? MuộnMơ mất ngã (dấu ~)? Hằng Nga?) lạc Mẹ trong bóng tối như ai oán “Muốn” (Ham Muốn) tìm đường trở về nhưng Âm Mạo (giả danh = mạo danh) “Mẹ” (Muốn) dẫn dụ nó theo cái “Muốn” (muốn của giả) dừng bước trước cám dỗ của trần gian đầy THAM MUỐN (?)

Liệu có phải ôm (giữ) muốn thamMơ MINH Họ? Ngưng Muốn (ThamSânSi) mù ảo muộn (hưng mất)? Tâm THAMHam là Giả Kiến Tánh? Nếu Mơ thì Bạn Muốn (Ý) Ngộ “muốn” Tham mô?



Tiếng “KÊU” “Thiên” Mơ
Hay Âm MINH MẪN Mơ?

Theo Bạn, Hoa sen trong hình trên có Mạo (Giả) Ham “MUỐN” MINH (GIÁC)? Muốn Hammuốn “có” MUỐN(GIÁC)Mơ liệu có làm cho “Sen Hồng” nở “MUỐN” (GIÁC) muốn (hammuốn) Ngộ muốn (có)?

Thực tế cho “tham” đạt muốn có phải là “MUỐN – muốn” (Mơ) HOALONG Muốn muốncó “MUỐN” (GIÁC) “HOA”(LONG) “Muốn” (ý) NgộMơ nếu Ngộ “Cho” Hoa Mờ (ThamSânSi)? Ảo “SEN HỒNG” trên đây Muốn bạn thì thầm ước muốn của mình “cho” thế nào? Im lặng hay TĨNH THANH? “Muốn” (THAMHam) hay Dừng “MUỐN” – “muốn” (HamTham)Mơ? Hoa sen hồng dành cho THIÊN NGA Hằng Ao Ước? “Ham”, muộn trở về??? Lát nữa thì thầm cho “tham” (tham khảo) “muốn” (ước hằng muốn) của Bạn Mơ nhé!

Thế Muốn được hình thành do Đông Tây Nam Bắc mô?

Hãy chịu khó “duy lý” (thẳng “muốn”) một tí xem nào! Muốn là Đam Mê (HamThích một cách mê), do vậy muốnTHAM là sản phẩm của “quái thai” “MUỐN” của GIẢ TÂM “TAO”. Hưng Muốn (ý) thì “taoTA” phân biệt (nhị nguyên “Muốn” –“muốn”Mơ); Dừng mọi “muốn” – “Muốn” – “MUỐN” không còn “TAO”TôiMơ.

Đám “MÂY” Mù Ảo dưới đây cho THAM Muốn Hưng Ngộ “muốnMUỐN Muốn” (Muốn THAM) “nguyên” như sau:

Ghi Chú cho sơ đồ:

Số 1: Ham Thích “MUỐN” -> Thích ham hay Không Thích ham do Ham Hìngh TƯỚNG(MẠO).

Số 2: “Muốn” (do ý) Thích HAM Muốn -> “MUỐN” Có [Không] điều “Tôi” Muốn nên Hưng “Có” muốn có hay “Không” muốn có.

Số 3: Găm Muốn (Ý) = lưu giữ HAM có muốn muốn (ướcmuốn) = Muốn có hay muốn (ướcmuốn) KHÔNG (HƯ KHÔNG) = muốn (ước) Muốn găm (lưu).

Số 4: “Muốn” các loại đều là THAM Ham muốn.

Sơ đồ 2: Đám “MÂY” HUYỄN “MUỐNMuốnmuốn” Hưng THAM

Có thể Mơ: 1 -> (tạo) 2 -> (tạo) 3 tức Thích ham -> (hình thành) “MUỐN” (có ham) ð (hình thành) Muốn Mạo (Ham tham) nguyên xi Muốn Tham muốn(có).

Chừng mô Bạn “Cho” “HAM”? Nếu MơTham“Tôi”Muốn “Găm sâu” và Hưng (bảo) rằng THAM muốn (muốn mong) “Lưu” HAM muốn (muốn có; muốn không “có”) trong TÂMHAMMuốnMơ (Tâm mạo tham = giả tâm kiến tham) khiến “Tôi” (Mạo = Giả Chân Lý) “muốn” – “Muốn” – “MUỐN” Ham muốn (có) thì “Đắng” Ngộ vì hưng thammuốn [Tâm THAM Ham muốn bao biện rằng phải “găm” (giữ) Muốn (ThamSânSi) mới “Ngọt” MuốnMơ] có đúng không?

Thammuốn“TÔI”Mơ cho rằng Tham muốn “Đạm Thanh” (bạc ham) nơ (gắn kết với) HamTham minh (giác) Hưng Mơ Họ “Muốn” (HAMTham). Muộn (Bỏ) THAMhammuốn là Minhmuốn và có là Hammuốn “MINH” (GIÁC)? [Giác Thammuốn MINH Mơ “Không”(0) “Muốntham” muốn(có) hay NGUYÊN HOÀN TÂM “không” “có” MuốnMơ]? MuốnMơ “tôi” (ta) có mẫu (chuẩn) muốn (có) BạnMơ???

ẢO “MUỐN” là “Gian” “Dối” neo (găm) “HUYỄN” (KHÔNG CÓ “THẬT”) “Muốn” (Ý) muốn (Có, Không có) Vô Cùng Tận (∞) Hưng (gây) mù ảo Mơ nên “Cho” (Buông) “Muốn” (ThamSânSi) Hưng (tạo) MINH MẪN VÔ CÙNG TÂM (∞), Muốn (ý) BạnMơ có “đồng” (cùng) THÁITÔIMơ.

Vì thế Mơ“TA”(MINH)MuốnMơ là: Họ (Mất) MuốnHam các loại là “MINH” (GIÁC) HAMTham“muốn”; Họ (Dừng) THAM MUỐN do HAM THAM (của) Muốn (muốn = ý) Hưng (Tạo) THANH Tâm có đúng không?

Hỡi “MUỐN” – “muốn” – “Muốn” xin Đừng Để Đam Mê “muốn”(có)Mơ bị rơi vào vòng luẩn quẩn (dưói đây) cho hết biết muốn (có) ham cho đến Hết MuốnMơ (“Chết” TA trong TÔItôiTôiMơ)!

Hãy “Mạo” (“Tận Dụng”) Âm “MINH” (GIÁC) “Muốn”(muốn“mạo”)Mơ Dung (để) Ngộ âm “Muốn” (Giác = Minh) Muốn(Ý)muốn(có)Mơ (của) ÂM “THAM” “KHÔNG” và Ngộ “Muốn” (HamTHAM) muốn (có, không có) MơMƠmơ (Mơ)!

Hãy Dung (để) “HOA” (bông) “HÒA HỢP” mọi “muốn” “MẠO” (GIẢ) trong tận đáy lòng của BẠN(TA,TÔI,CHÚNGTA)Muốn(ý)muốn(có)Mơ làm đẹp HamTHAM (hamgiácngộ) của “mỗi”MuốnMơ! MuốnMơ TÔIMơ có đúng không hả các bạn?

Hưng “Muốn” (ý) minh mẫn sẽ đạt “muốn” (có) vì “nhân” lành “quả” ngọt. Tâm “mạo” (không thật; giả dối) “muốn” muộn (màng) niềmtin (muốnMơ) vì “nguyên” phi “NHÂN BẢN” (tình cảm của nhân loại). Xã hội cần “Minh” (đẹp đẽ và cao thượng) “MUỐN” (nguyện ước) cho muôn “muốn” đạt muốnMơ?

Hãy muộn ngẫm sơ đồ “Ham -> THAMmuốn -> Hammuốn” dung Minh“Mơ” về “muốn” ở cõi đời này và thì thầm cho THAMHammuốnMơ biết với nhé.


Sơ đồ 3: Ham -> THAMmuốn -> Hammuốn

KHÔNG “MUỐN” THÌ KHÔNG “Ham Muốn Tham”?
“ĐẠM THANH” Tâm “Muốn” DỨT THAMSÂNSI?

Thành phố Hồ Chí Minh ngày 5 tháng 8 năm 2009
Nhằm ngày Rằm tháng Tân Mùi năm Kỷ Sửu

Saturday, July 18, 2009

# Dỡ Mơ Sen Hồng (Phần 5)

Phần 5
TỨCMơ:

Hưng MuốnMơ VỀ
Ham MUỐN Muốn HAM "nguyên" MuốnMơ



HAM MUỐN – VÔ MINH NGỘMơ
(THAMSÂNSImơ vô minh NGỘ)

Người trình bày: Thái Minh Mẫn

Ham MUỐN Muốn (ThamMơ) thì muộn Ham (MongướcMơ) nguyênNGUYÊNNguyên (HOÀN) ĐẠO Muốn MƠ là tựa đề cho bài Hưng “TỨCMơ” (Mạnh bạo MUỐN) hay “MUỐN” – MUỘN Mơ MỞ.

Qua biểu tượng con rắn trên đây khiến Hưng (Liên) “tưởng” đến “Rắn nguyên mù (vô mingh) Ngộ do (vì) “Muốn”(ThamSânSi)Mơ = vô Mingh Ham RẮN quấn “nguỵên” (Mớ)” và Bạn có thể Mơ theo cách khác ví dụ như Một – MỘT – một “MUỐN” (MINH MẪN SÁNG SUỐT = giác ngộ “MuốnmuốnMUỐN”Mơ) Dung (Mượn) Rắn độc nhả “châu” (nọc) Nơ (Ngộ) Mơ MINH mẫn sáng SUỐT giống như một vị A La Hán. Bạn có Mơ (cảm thấy) kỳ lạ thế nào khi THÁI TÔI Mơ (muốn) “MẠO MUỘIMơ” luận bàn về MƠ “muốnMơ”? Hưng muốn (Mơ) Dung (để) Ngộ Ham Muốn (Tham) MUỐN MINH mẫn và HỔ MINH MẪN MUỐN (Minh Mẫn Sáng Suốt MUỐN) tức là Ngộ cái Tham Lam Mọi Thứ kể cả Tham Minh Mẫn Mơ.

Sau đây vui một tí về “cái” “Muốn” (Tham Lam) của người đời:

MỘTmộtMột (Muốn) thì lại “MUỐN” HaiMuốn; Người ta bảo: “Lắm chuyện! Có voi đòi tiên” là thế đấy. Một Tham “Muốn” No oo..ooo … Nê mới thôi này.

Anh Kia Có MỘTmộtMột (Ham) lại Thèm “Muốn” HaiTham; hàng xóm Mượn Cớ Bảo: “Cha! Coi bộ tốt tướng nên đa Mơ (muốnMUỐNMuốn)”, Thái TôiMơ Hảo “MUỐN” thảo Mơ trong đầu: Đa Mơ! “nguyên” muộn (khổ) MƠ! Thảo Muốn (Tham) năm thê bảy thiếp thấy mà Ham m..m… Chết đi được! Hai Ham “MUỐN” (sự Muốn) đến hết thở đi được nữa nhé.

Vốn hay tin người – con ở hiền lành, một ngày kia chị Nọ cao tay (Mơ) bỗng phát hiện ông chồng thích ăn chả Hưng Hổ Muốn đuổi nó (ô – xin = ôsin đi ngay cho khuất mắt vì “dám tòm tem với chồng tao hử?” Đuổi nó xong rồi phải làm ôsin thì Hết “Muốn” (Mong) làm vợ – bà chủ; Mà làm Hổ (“Bà”) thì hổng “MUỐN” (sự HAM) thế chân ô – xin. Muốn “Có” rồi lại Muốn “Hết Có” (“Không”) hoài hoài lộ ba (thứ ba) “MUỐN” (Ham) nhé.

Bạn Muốn (Ham) loại “có” mô 1 hay 2 hay 3? Xuỵt!!!

Bây giờ giỡn (Đùa Muốn) nghiêm chỉnh “Muốn” Dung (Mơ) nè.

AiaiAi (ai đó) liệu có “Muốn” (mong) Hưảo (HìnghTướng) Mơ cùng bệnh “Mơ” (Muốn do ThamSânSi) dung (để) Phật “MUỐN”? Theo Thái TôiMơ thì Hổng có thể. Chỉ có thể là MỘTmộtMột Mơ (nhất QuánMơ) Lâm Mơ (Thủng = Dứt Bỏ “Muốn” Mơ) để Hảo Mơ MINH MẪN Ngộ vì thủng “Muốn” Mơ sẽ đến Tan “nguyên” (Mớ). Ham Mùng (Vômingh) Ngộ làm “Muốn” (Ham muốn) Mơ Tan “Muốn”Mơ do THAM Mơ bằng Hưng Mơ Đếm “sao” (1,2,3) trong TAtaTa (Ta) [Nguyên Ngộ = Tạo MINH MẪN do nhận biết Hiện Tại = giãn Mớ] dung Mingh MẪN MƠmơMơ (Ngộ). Quán “Muốn” (THAM) Chung “Muốn” Ham (có) Dung (Đạt) HÒA THAM với Ham sẽ Họ “MUỐNmuốnMuốn” các loại. Không Tin Bạn Quán “sao” (? =1,2,3) và sẽ Ham (Mê) nó đến HÙMMơ!!! “Sao” (?), (mô) (?), răng (rứa) (?) (của) “Muốn Ham” Tung cánh bay đi còn lại 000 “Muốn” HAMmuốn hay Mơ một Mơ khác là VỌNG (TƯỞNG) Tâm Tan biến.

Hãy xem sơ đồ MINH MẪN Mơ sau đây Dung Lộ MINH MẪN SÁNG SUỐT (GIÁC NGỘ):


Sơ đồ 1: Hưng “Muốn” đạt “MUỐN” – “Muốn” – “muốn”?

GIẢI THÍCH TỪ CHO SƠ ĐỒ

HÙA Mơ: Đùa “Muốn” (muốn) = muộn MƠ Mở = xuống Thế Nô Mơ = mù ảo (Huyễn MUỐN) = Hư Ảo (Không có “thật”).

Hưng Mù Mơ: Tạo Vô MINH = Nơ Giả do Muốn (THAM) = Ảo Hình TƯỚNGmơ = “Muốn” – “muốn” – “MUỐN”Mơ = HAM “Muốn” (THAM).

“Muốn”Mơ MINHmẫnMơ: Tinh Tấn thực hành THIỀN ĐỐN NGỘ.

HamMơ “MUỐN”: Muốn (Ước) MINH = Ước TRÍ.

Ham MINH mẫn Mơ: Mong Tiến Bộ trên Đường HOÀN NGUYÊN = Hưng MINH “nguyên” – “NGUYÊN” – “Nguyên” (Nguyên) NgộMơ = Ham Mở Vô thức Diệt “Muốn” (THAM) của năm căn.

HỔmơ: ÂMMa Mơ = Tâm Giả Kiến Tánh = “Tôi”Mơ = MÊ CHẤP “Do” (Lý) hay mê chấp do Kiến Tâm “Muốn” = LÝ “Muốn” của Giả Tâm “Muốn” (Muốn do ThamSânSi) Hưng muốn (ước) Ngộ.

HỔMƠ mơ MUỐN MƠ: ÂMMINHMẪN Mơ = CHÂN TÂM RỖNG LẶNG = CHÂN THIỆN MỸ = phật tánh = BẠN = TÔI = CHÚNG TA = VŨ TRỤ = TÂM BẤT SINH BẤT DIỆT = Tâm “MuốnMUỐNmuốn”Mơ TAN BIẾN CÒN LẠI TÁNH KHÔNG (CÓ) Mơ MƠ “muốn” – “Muốn” – “MUỐN” CỦA CHÚNG SINH DO “Muốn” (Ham) MÀ “CÓ” “MUỐN”(THAM).

HAM muốn MƠ MÙNG NGỘ: GIÁC NGỘ MUỐNmuốnMuốn = Ước nguyện hiểu LÝ ĐẠO = TÂM MINH TRÍ SÁNG = Họ (Mất) Mơ = VÔ MINH Ngộ.

NGỘ Mơ: Hiểu Huyễn = Thiền Đốn Ngộ.

Ham MƠNGỘ: Thu Ảo (Tích ThamSânSi) = NGHIỆP TẠO DO Mơ = MÃO Mơ.

Hảo MƠ NGỘmơ: Ham lý Đạo Màu NGUYÊN muốn NGỘMơ = Hưng MINH Muốn NGUYÊN Ngộ = THAMMUỘIMơ Họ (Dừng).

Ham Ngộ Mão “Muốn” (THAM) Mơ (HÌNH TƯỚNG) trước hết là Hưng Mão Mơ Mộ (chết) trong Ýmơ bằng cách lấy Hìnghtướng làm đề mục Quan (Quansát) Mơ sẽ “thấy” (cảmMơ) “Muốn” – “MUỐN” – “muốn” (Muốn Mơ) mất nguyên NHÂN gây (Hưng) Mơ (Vọng Dứt) cũng có nghĩa “Muốn” Ngộ Dứt Mơ? Họ Mão Mơ là Ngộ Ham Mơ Dứt Muốn Mão Mơ [Dừng Hìngh Tướng Mơ là dừng nghiệp Nơ (Tạo) hay Gỡ (Bỏ) ThamSânSi dứt Mớ Mơ] là một Pháp Mơ Hảo Mơ MINH MẪN Mơ Dung (để) Ngộ Mơ. Có đúng không hả Bạn?

Hùa Nguyên Gio (Do) Mơ taTATa (Giả Tâm Mơ) “Muốn – MUỐN” dung NGỘ “MuốnMUỐNmuốn”Mơ (Hammuốn) để MINH Mơ muốn (ƯớcMơ) “Cho” (Buông Bỏ) Tâm cả(hay bao biện)Mơ còn lại Mơ “muốn” (Mơ) KHÔNGkhôngKhông, Hưng NGỘ Diệt HƯ ẢO, Diệt Mơ “Tôi”Mơ.

Hổ (minh) Mơ NGỘ NGUYÊNMơ là HƯNG “BẤT SINH BẤT DIỆT” (KHÔNG) “MUỐN” Mơ nhưng vì Mơ (Họ Ngộ Huyễn) hay TÂMtâmTâm (Ta) Hưng “Do” (lý do ai, ở đâu, thế nào) MơMƠmơ (Muốn Tham – Muốn Sân – Muốn Si) Muốn Mơ Ngộ nên “Mơ” (Huyễn = Ảo) Hưng, cứ như vậy hoài? Bạn có “Muốn” (Giống) Mơ Thái TÔImơ?

AiAIai Hưng Mão (HÌNGHtướng) Mơ thì Ngao (Mất) Mùng (VÔ minh) Ngộ, vì TÂMMơ Họ (dừng) “cho” – “CHO” – “Cho” (Buông Bỏ) tất cả Dung (để) “nhận” – “NHẬN” – “Nhận” (Giữ) lại Tâm MINHMuốn Mơ (Hìngh TướngMơ Ảo Mơ muốn). Bạn Mơ Dung (Hình dung) MƠ (sự) “muốn” –“MUỐN” – “Muốn” – TAM MUỘIMơ mô (như thế nào)?

Thứ nhất, Tam Muội Mơ (Tham của Tâm Giả Mơ): Mắt Thấy Thương – “Muốn Có”; Tai Nghe Dịu – “Muốn để êm”; Mũi Ngửi Thơm – “Muốn Hít”; Lưỡi Nếm Ngon – “Muốn Xơi”; Thân Cảm “Hammuốn” “thấy”Xương Xương quá đi thôi! – Muốn Chiếm Hữu mà Hùm nguyên (nguyên bổn) Méo Mó Mơ Tưởng Tượng là “của mìngh đây rồi!”). (Cái) Tham của Tâm Mơ là Đam Mê hình bóng Huyễn “MUỐN” Mơ hay là Hòa “Muốn” Mơ cùng Đối Mơ (sự Mơ, đối cảnh Mơ…) của Người Mơ dẫn đến TÂM MUỐNMơ MỜMơ (MINH mẫn HỌ). Người ta bảo TÂM MA Khảo (dung) Muốn (của) HAM Muốn [“Địngh” Tâm MAmuốn mua (TÍCH) MA NGỘMơ hay ngạn ngữ có câu: “Đi với Bụt mặc áo cà sa,… “Mơ” (đi với) Ma mặc áo giấy (mão)], như thế “gần Ma – Phật (mực) thì đen (đỏ) gần đèn (đêm) thì sáng (tối)”; Có đúng Không Muốn thì Không Ham?

Thứ hai, HAM MuốnMơ [do (vì, bởi) THAM MUỘIMơ] Tâm Động MUỐNMuốnmuốn(THAM)Mơ MƠ “CÓcóCó” (Sở HữuMơ = nắm giữ “Muốn”). Chinh phục TÂMtâmTâm (Tâm) MuốnMơ quả không dễ chút nào!

Thứ ba, Hưng “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” (Muốn)Mơ làm Tâm Ma (Giả) Mơ NGUYÊNNguyênnguyên (nguyên = y Mơ cũ) “Muốn” (MuốnTham); Hùa (Nô) “Muốn” – “MUỐN” – “muốn” (Tham Sân SiMơ) là Đùa Mơ Ngộ “MUỐN” – “Muốn” – “muốn”Mơ hay Hưng (Nơ = Tạo) “Muốn” (TAMMơ = ThamSânSiMuốnMơ) Ham “Muốn” (THAM); Hưng minghMẪNMơ Ngộ phật MUỐNMơ tạm dịch theo một muốnMơ khác là Muộn “THAM” hảo (tốt) Minh Mẫn Mơ.

ThamMuốn Mơ là chướng ngại lớn Tích NGHIỆPMơ tạo Mơ “Muốn”Mơ đồng Mơ với Hùm Miêu xa cách hay Mơ một Mơ khác là “Muốn” (THAM) gặp “Muốn” – “MUỐN” – “muốn” (MUỐN MINH MẪN Mơ) là kẻ cắp gặp bà già vì Muốn “do” [lý: lý thứ nhất là do Dung, MUỐN – Muốn – muốn nguyên – NGUYÊN – Nguyên Ngao (Mất); lý thứ hai là “Mão” (Hìngh tướng) “MUỐN” (ảo) “mộ” (lớn, sâu dày) Hưng (Tạo) “Do” (lý) “muốn” (Ham) NGỘ muốn(mong)Mơ] sẽ Hưng Họ (Dừng) TANMơ; “Muốn” (ThamMơ) là “HOA” (THAM) Mờ, là Mão (Lingh tinh) MuốnMơ do vậy Người tu Phật MUỐN (minh mẫn muốn) Mơ (ước Muốn) Họ (Dừng) nó (Muốn), Kẻ tu Ma “Do” (Lý) hay Ai (đó) Ham Muốn DoDOdo Mơ hay còn gọi Tu Hú [Hú Ma do Muốn (tham)] Ham linh tinh MuốnMơ cho thỏa mãn Tâm giả Muốn Ham Muốn Tích lũy Mớ Muốn.

Hưng “Muốn” – “MUỐN” – “muốn”Mơ là Tạo nghiệpMơ khiến chúng sinh luân “Muốn”Mơ để rồi sinh tử hoài phí Mão(Thân)Mơ, vì vậy Minh mẫn “MUỐN” là Muộn Hồi Hương Thức “Muốn” (THAM Mơ) Mơ dung NGUYÊN HOÀN KHÔNG MUỐN Mơ“muốn” (HamMơ). Điều này có đúng mẫu muốnMUỐNMuốn (Muốn = Ham) ngộ MUỐNMơ Hảo?


Hồ MƠ MÃO Mộ
Mơ MINH MẪN Ngộ MINH MẪNMơ

Hùm (“MUỐN” = MINH mẫn) Mơ Hưng Họ Mão (Hìngh Tướng) thông qua quán tưởng “HÌNH” (âmMơ) của Quan Âm Bồ TátMơ hay Thái Thượng Lão QuânMơ dung hướng về Đạo “Muốn” (MUỐN) Giác Ngộ chứ thực chẳng có Mơ muốn (“Có” = “Không”) AiaiAI (Ngộ) cả. Và Mơ TôiMơ có giống mơ BạnMơ? Ngộ Mộ hìngh tướng trước hết là chối từ “nguyên” lưu (lưu giữ hình ham muốn Mơ của TôiMơ) hay Hưng “Muốn” – “MUỐN” – “muốn” (Muốn) Nơ (gắn kết với) Mộ hìngh ảngh mơ (muốn) dung (mà) lưu NGUYÊN HOÀN, Bát Mơ (NHÃ) Ba La Mật Đa Tâm Kinh có chỉ dạy: “Sắc tức Không” có nghĩa là “cóCÓCó” (có) mà “KHÔNG” – “Không” – “không” [Không (có) gì mà Mơ vì (có) NGỘmuốn Không (0) Mơ (“muốn” – “MUỐN” – “Muốn”)]; Đạt KHÔNG muốn Mơ – mơ – MƠ sẽ “thấy” “Chào” Mơ MUỐN – Muốn – muốn “Có” Mơ? Thu Mơ [Gom tích “Muốn” (“Muốn”Ham = vô minh Ngộ “muốn” – “MUỐN” – “Muốn”Mơ] là Mù Nơ [muốn (ước) NGỘ “muốn” (ThamMơ) Nơ]?

Dum (zoom) “Muốn” [Thả (Phóng) Tâm Mơ] Họ (Ngưng) Nơ (Ngộ) MINH mẫnMơ? Không TÂM “muốn”Mơ là MƠ MINH mẫn? Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh chỉ dạy: “Vô sắc thường Mơ” (VÔ MƠ) có nghĩa là chẳng có “Mơ” Dung (để mà mơ)? Và nếu thế Mơ “MUỐN – muốn – Muốn” (“Muốn” = THAM Muốn) làm Ảo (Huyễn) “muốn” – “MUỐN” – “Muốn”Mơ hay Hưng “MuốnMUỐNmuốn”Mơ làm Mingh Mẫn Họ Khiến Bạn Mơ Vô Minh Ngộ và Quên mất câu thơ:

Ta cứ ngỡ xuống Trần chơi một chốc
Nào ngờ ở mãi đến hôm nay”, và Hưng Nô (Đùa) mơ mãi mãi trong ngôi nhà lửa?

Hỡi AiAIai (Mơ) người có hiểu “Muốn” – “MUỐN” – “muốn” là Diệt MINH MẪN SÁNG SUỐT (Giác Ngộ)? Ham MuốnMơ (Tham) không đem lại cho AiMơ Ham MUỐN MINH MẪN SÁNG SUỐTMơ hay Giác tham MuốnMơ tức là: chẳng Tham Ai Ngộ Ngộ Ai? Hưng Mingh mẫnMơ HamMơ (Mingh mẫn Thammuốn) là kết hợp “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” với tình thương “MUỐN”Mơ để Hợp Mơ ba thân: thân, khẩu, ý đồng nghĩa với Ngộ mộtMỘTMộtMơ hay 000Mơ? Màng Mơ TÔIMơ có mẫu mơ? Theo Bạn “Muốn” (THAM SÂN SI) cản Minh Mơ mô?

Theo NGU DO Mơ TÔIMơ [“Thiển” ÝMơ] thì “Tham” là nguyên (“gio” = cặn bã) của “Muốn” (ThamSânSi)Mơ và cũng chính nó là “NhânnhânNHÂN”(nguyên nhân? Người Muốn? Lý do?)Mơ; Phá vỡ mão (vỏ) lộ “Nhân” – “NHÂN” – “nhân”: nguyênMơ; Bỏ “NHÂNnhânNhân”Mơ Mất Mơ? Thế Giới này nếu màng “MUỐN” – “Muốn” – “muốn”Mơ quá dày sâu nếu bảo nó đừng Mơ, đừng Muốn được không? “Muốn” (ThamSânSi) Mơ Họ (Mất) “ham” ĐẠO Muốn (Minh)Mơ MỞMƠ cho AiAIai (MUỐN = minh muốn).

Hưng “Muốn” (ThamSânSi) thì “nguyên” (xi = y cũ = Mớ = vô minh) Ngộ, “Muốn” Nơ (gắn với) vô minh nhưng Buông Bỏ “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” Hưng “Muốn”Mơ Ngộ “MuốnMUỐNmuốn” các loại. Dung “MUỐN – Muốn”Mơ muốn (Có) “muốn” (MINH = TRÍ SÁNG) là Buông Bỏ “MUỐN” các loại. Chừng nào “Muốn” (Tham) Ngộ Mơ thì MINH MẪN SÁNG SUỐT “Đến”; Mù Ảo Ngộ dẫn “Tôi”(Giả)Mơ “nguyên” (y cũ = Mớ), chậm “Ta” (TÔI) “Muốn” – “MUỐN”Mơ là Hảo Muốn (Ước muốn) Ngộ “MUỐN – muốn – Muốn”Mơ muốn (“Có”). Bạn “có” Hưng muốn (Ước muốn) Ngộ như Tôi(THÁI)Mơ?

Muộn (mất) “HƯ”“ảo” (HUYỄN = KHÔNGthật) “Muốn”(ThamSânSi) –“MUỐN”(MINHmuốn)Mơ Họ (Dừng) Mù ảo “MuốnmuốnMUỐN” Hưng dung (để) Màng (Vô) MINHNgộ hay Dừng nhiễm “bụi trần”; Mơ một cách khác là không “tạo” “Muốntham” thì Mão (Hình Tướng) “MUỐN” (MA = PHẬT = CHÚA = ALAH = MOHAMED = MINH MẪN SÁNG SUỐT NGỘMơ) “muốn” (vạn vật sinh linh) “Muốn” [Tham Sân Si = muốn TÔIMơ = “nguyên” (y cũ) Muốn = vô minh] Diệt vong. Họ (Cản) “MuốnmuốnMUỐN” (Muốn)Mơ làm “NGUYÊN” (bản) MINH MẪN SÁNG SUỐT Hiển Lộ.

Hưng Hảo muốn (NGỘ) “Muốn” (Ước) nguyên hoànMơ, Dung (Chấp) “NguyênNGUYÊNnguyên” (nguyên nhân? Người Muốn? Lý do?) “Muốn” (Ham muốn) Ngộ muốn (“Có” = “Không có”) Ngộ (con người = Mơ) “Cảm “Nguyên” (Do) NGUYÊN (lý) Ngộ” tức Hùa (Nô) Mơ thì Ngộ [“MUỐN” = Cảm MUỐN Mơ = “Ăn” (Mơ Ước)] điều Muốn Mơ tức là Ngộ “MuốnmuốnMUỐN” (“MUỐN” = THAM). Muốn (Để) Cảm “MUỐN” – “Muốn” – “muốn” Mơ cần mingh mẫn Hưng “NGUYÊN” (Ai, Cái Gì) “DO” (Tại Sao? Như thế nào? Rồi sao nữa?...) tức người “MuốnMơ” Đối “MUỐN”Mơ “Cảm Muốn” {Nhận Biết = Biết “Muốn” (THAM) Thu Ảo Mơ = Hưng Thiền Mơ muốn [muốn NGỘ “Muốn”(THAM)Mơ]}nên trước Đối Cảnh (của) “muốn” – “MUỐN” – “Muốn” (Mơ) Hưng (“Thấy”) vạn vật “Hiện” (mục = diện) – “Hữu” (có = muốn có) trong Tâm người “MUỐN” (MINH) Ngộ “Muốn”(THAM)Mơ. Hảo Mơ theo một Mơ khác nữa là chính “cái” “Nguyên” “Do” mà “Ta” (tà = Tôi MuốnMơ) hay quan tâm, muốn tìm hiểu “Muốn Là” hoặc Ai đó, Họ ra sao, Xấu Tốt thế nào? Hoặc “Việc Đó” Có lợi hại ra sao? Có Làm hay Từ Bỏ? v.v..sẽ Muộn MỞ Mơ NGUYÊN DO HOÀN [Hoàn Nguyên Lai Bổn Tánh do (vì) “KhôngKHÔNGKhông” “MUỐN”Mơ “nguyên” (cũ = y chang Mớ = vô minh] của một người TUMA“DO”? Mơ “TÔI – tôi – Tôi” “MuốnMUỐNmuốn”Mơ có đúng mẫuMơ mà Bạn Mơ “muốn” (minh) Ngộ?

Để kết “MuốnMUỐNmuốn” (Muốn)Mơ Ngộ Người “MUỐN” (MINH MẪN SÁNG SUỐT) NGỘ MuốnMơ hãy minh mẫn Hưng “MUỐN” – “muốn” – “Muốn” (Muốn) thông qua mắt thấy, tai nghe, mũi ngửi, lưỡi nếm, thân cảm Mơ Muốn NGỘ vạn vật như Huyễn, Không Có “THẬT” “muốnMUỐNMuốn”Mơ.

“MộtMỘTMột” MUỐN – muốn – Muốn Mơ là Hưng Muốn – MUỐN – muốn nguyên hoàn hay NHẤT TÂM MINH MẪN SÁNG SUỐT “MUỐN” NGUYÊN HOÀN Ngộ: chừng nào “nguyên” (xi = Mớ) đùa (Hòa MỘT) nguyên Ngộ Mơ Bạn sẽ giác Ngộ “yêu” (Ham) “thương” (MUỐN) là yêu thương (Ham Muốn) TÂM “Muốn” – “muốn” – “MUỐN” (muốn = mong ước) cho vạn vật được yêu thương (mến yêu).


Bức ảnh nguyên Ngộ Tôi Muốn NGUYÊN Ngộ DUNG:

Hưng Muốn MẬT HAM “nguyên”?

[Yêu “HOA” (Long) Bướm phải THƯƠNG hoa (muốn) có NGỘ ?]

Hưng nguyên âm Mơ minh mẫn nguyên:

Lu Ảo “Hoa” Bướm nguyên NGỘ Hoa (muốn)?

(Đạo là Mở cho Hoa và Buớm)

Bạn Muốn Hưng nguyên mô (thế nào)? Có Hợp “muốn” – “MUỐN” – “Muốn” (mà) Tôi MuốnMơ? Chẳng hiểu Ngộ …?

Để Kết Mơ về “muốn” các Mơ (Loại MUỐN) Bạn Muốn (Dung) hình ảnh Bướm Lười thừa đậu thích NÔ “HOA” [“hoa” Tham đồng (nghĩa) TIỀN = = TRƯỚC] “nguyên” (cũ) Ngộ và BƯỚM VÀNG “muốn” (minh mẫn “muốn” yêu thương) Hoa đồng TIỀN [Hoa Long Hưng Đạo = hưng ĐẠO “TIỀN” (TRƯỚC) hậu Pháp “HOA” (MINH MẪN)] dung Ngộ Long Hoa như thế nào?
Minh (THÁI) TÔI “MUỐN” MƠ Muốn MINH MẪN SÁNG SUỐT:
  • 1) BÁM ĐỀ MỤC “MUỐN” (Ý muốnMơ) ĐỂ “MUỐN” MINH MẪN RỒI “MuốnMUỐNmuốn” (Muốn = THAMSÂNSI) TỰ DIỆT CHO TÂM MUỐN Mơ THAM Mơ THANH TỊNH!
  • 2) HAM MUỐN “MUỐN” DIỆT MỞ ĐẠO MUỐN Mơ!
  • 3) nguyên hoàn MUỐN là TRỞ VỀ CỘI NGUỒN hay HÙM (CHAMẸ) MIÊU (CON) đoàn tụ.
  • 4) HAM MUỐN CẢN “Muốn” (MINH) NGỘ Mớ (vô minh).
  • 5) ĐEM TÌNH THƯƠNG CHIA SẺ “CHO” TAM THAM MUỘI (Hư Ảo MUỐN) Mơ ĐỂ “MUỐN” VINH Mơ VÌ THÂN KHẨU Ý CẦN tình thương (TAM HỢP) cùng VINH “MUỐN” – “muốn” – “Muốn” dung (ngộ) tức là HƯ ẢO HAM: Ham “Muốn” và “MUỐN” (MINH) HAM nơ HAMMơ tam Mơ họ hưng TAM YÊU THƯƠNG Thân Khấu Ý Hằng Ngộ tạm dịch là Mơ “MUỐN – muốn – Muốn” (Muốn) ngộ yêu thương hãy “Cho” tất cả Tâm cả Mơ muốn (THAM).
  • 6) THAM NGỘ Tham(THAMSÂNSI) là Tham Minh Mẫn Sáng Suốt.
  • 7) HAM MINH NGỘ BỎ THAM NGỘ VÔ MINH (MUỐN).
  • 8) HẢO HAM (hảo Ham) LÀ MINH MẪN SÁNG SUỐT BUÔNG BỎ MỌI “HAM” (MUỐN CÁC LOẠI).


HƯ ẢO (PHẬT = MA) CỦA NGƯỜI MUỐN GIÁC NGỘ LÀ KHÔNG MUỐN HAM CÁC LOẠI

ĐỂ


Muốn MUỐN muốn
HÓA ... THAM ... THAM ... Mơ


Ghi chú “HUYỄN” = “MÙ ẢO”: Từ “Một” (1) Thủy Hư Ảo hóa “Hai” (2) Mộc Rụng Tâm hóa “Ba” (3) Hỏa Hừng Hực Tham hóa “Bốn” (4) Thổ Hưng Muốn chiếm giữ hóa “Năm” (5) “Kim” Lênh Láng dối gian trở về “MÙ ẢO” hay Hóa “HUYỄN”?

Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 03 tháng 7 năm 2009
Nhằm 11 Âm lịch tháng Ngọ năm Kỷ Sửu