Sunday, December 20, 2009

# Giác Mơ Sen Vàng (Phần 3)



Lưới “Tôi” vây bủa sao “THAM”Mơ “SEN”?

Người trình bày: Thái Minh Mẫn



“MUỐN” (Có) “quả” (Mơ) “Mong” Hưng NGUYÊN(“TÔI”)Mơ, Mộ (Bỏ) Ham “DO” (LÝ) NgộMơ Dung (để) Tham(Tinh Tấn)Mơ Ngộ (Hiểu) QUẢ do (vì) Muốn Ham “Tôi”. “MỘT” (MƠ MONG) MUỐN (Có) là KHÔNG (Mong) “Muốn” (Tham) “Tôi” HAMMơ vì “Tôi” “Mơ” (“MUỐN” = VÔ MINH) “Ngộ” (HAM) “cái” “MUỐN” (ThamMơ) “HUYỄN”. Mơ (“MUỐN”) là “Hư Ảo” “MUỐN” (Mơ MONG) nên Ngộ “MUỐN” (Ham) “Tôi” (Mơ = sự Mơ) là Dung “Mơ” (“MUỐN” (có) “Mơ” (sự Mơ)) về “Ngã”(“Tôi”)Mơ MUỐN (có MUỐN như ý MUỐN Mong) Ngộ (Mơ). Nếu “HÒAMơ” Muốn (ThamSânSi) Nơ (gắn) “Mơ” (Mơ = MUỐN Ham “Hình tướng”) sẽ là Mơ (“HUYỄN”) MUỐN (Có) Ngộ. Như thế Hưng “Tôi” Hằng HAMMơ là “Bạn” (“Tôi”) “Mơ” (MUỐN) “Mù” (Mơ “vô minh” = mê chấp) Ngộ.

Ngộ “HUYỄN”Mơ là “Tâm”(“Tôi”)Mơ “Mơ” (MUỐN Mong) Tôi (Ai) MUỐN cùng “Mạo” (Giả) MUỐN (Có hoặc KHÔNG có muốn). Hằng Ngộ “MA” (“Phao” cứu hộ “Tôi”Mơ) Muốn Có, Minh “MUỐN”Mơ (người Muốn MINH) hướng “Tâm” Mơ (Minh) về “Mang Buông” (Bỏ) MUỐN có hay Không có. Hãy xem dưới đây “muộn” (mộ) “DO” (LÝMơ) Mở (Ngộ) MUỐN (ý mong) “KHÔNG” có MUỐN (Mơ) muốn “MUỐN” (Có) hoặc Không muốn có tức “vô” THỨCMơ (MUỐN) hình thành do đâu:




Sơ đồ 1: Hưng Thắng Thù HAMMơ NgộMơ (MUỐN)

Hưng “THAM” (Ham) “MUỐN”Mơ khiến “Tôi” “Mơ” (Muốn) Ngộ “Nguyên Do(của)”Mơ (LÝMơ); ThamMơ Hưng Muốn (Ý) Mơ muốn (có) “Mơ” (muốn mong) Mơ (mơ = ảo = “HUYỄN” = “Không” “THẬT” Mơ). Hằng “Ngộ” (“NHẬN”) “Mơ” Hưng (Dung) Diệt Tham HAM “Có” Ngu Mơ (Ảo “MUỐN” = Mơ) bởi “MUỐN” Có “Mơ” (MUỐN “Do”) theo Ý Mơ Họ (Mất). Ham NgộMơ (MUỐN) là kẻ thù của “Mơ Mở” (MUỐN Ngộ); Chi bằng dừng “HAM” mọi thứ, “THÙ THẮNG” một ngày. HAM – THAM Đồng Diệt “Thăm” (Gặp) “CHA” (“KHÔNG” “Có” Mơ) mừng ngày có đúng hổng hà?

Hưng “MUỐN” (Mơ) Tham “Mơ” (Mong) “HAM” Ngộ TƯỢNG (Hình Tướng Cảm Ngộ) “nguyên” mẫu “Thương” (Ham Thích), Dung “THƯƠNG” Hằng để Nguyên mẫu ThamSânSi Ngộ. Bởi “có” MUỐN “Ham” mới “có” “THAM”Mơ Neo (Mang), nên Ngưng (Dừng) HAMMơ (MUỐN) (Có) muốn mong Họ HAMMơ Hằng NgộMơ (MUỐN). “MUỐN” thì bằng Mơ bằng Mộng giống như người ta bằng “MUỐN” ĐAM(MÊ)Mơ bảo “ôm rơm rậm bụng” là ám chỉ cho “sự” Đa “Mơ” (MUỐN) Hưng Ham MANG NgộMơ(MUỐN). Theo “THÁI”(TÔI)Mơ Hưng Ham MUỐN (Có) mà “Không” để MUỐN (muốn mong) “HÒA” (“HOA” cùng “Hoa”Mơ = PHÁP HOA cùng Tham MUỐN Hưng Đồng) “Tâm”Mơ thì “pháp” (“Hoa”) đối trị “Dung MINH MẪNMơ” là “Hưng” (Tạo) “Tao” (Tôi) và “Mày” (ĐốiMơ = Đối CảmMơ = Đối cảnh) luôn “PHÂN BIỆT” (Phân Biệt hay Ngộ rõ Đối MONGMơ) có nghĩa là Dung “Tao” Làm (Là) “Mày” cho đến khi “Mày” “Làm” mất “Ngộ” “Tao” tức HAM “MUỐN” Họ (Mất): lúc đó “Tao” – “tao” (vạn vật) – “TAO” (CHÂN LÝMơ) KHÔNG còn phân biệt (Họ “Tâm”Mơ). Mọi sự chú “Tâm” niệm phật, niệm (đọc) thần chú, đều dẫn dần “Tâm”Mơ từ “Tôi” (Dung ThamSânSi) “Mơ” (Muốn Mong) đa “MUỐN” (Có) “Mơ” thành “Tôi” Tham(TinhTấn)“Mơ” (Ngộ = MUỐN Mong) một “Niệm” MUỐN (Ngộ = Có); Hằng (luôn) “No” (đầy) “Mơ” một MUỐN của “Niệm” làm “đầy” (MUỐN) “Tâm” (Mơ) MUỐN (có) Tham “Không” (KHÔNG Mong) Ham “MUỐN” (muốn có hoặc muốn Không có) “MUỐN” (Mơ) để “Ngộ” (muốn Ngộ) “một” “Niệm” KHÔNG (có) NIỆM “MUỐN” Ngộ MUỐN (MA = “HUYỄN” = GIẢMơ) để mà Ham MUỐN (có) NHƯ Ý MUỐN MINH.

Cái “Tôi”Mơ luôn Ham “Tham”Mơ(MUỐN) cho dù No (“no xôi chán chè”) “nó” (Muốn Mong) vẫn cứ HAM “Tham” “Mơ” (MUỐN Mong) “có” hoặc “Không có” (thêm) nữa. Mơ HAM “Tham” (Thương) đem nguyên bản “MUỐN” (Mong) “Neo” (Giữ) cho ThamSânSiMơ “lên men” “Mù Ảo” (“MUỐN”) (có) Hưng “Mơ” Tham (HAM) giữ “MUỐN”(MUỐN Mong)Mơ. “Mơ” (MUỐN Mong) Nơ (Tạo) Nghiệp là do “Mơ” (“Thương”) như vậy đó!

Bản “TÔI” “MUỐN” (Có) “Mơ” “KHÔNG”Mơ tức Mơ “KHÔNG” (Ý) MUỐN (“Có”) “THƯƠNG” (Muốn) “Tôi” “Muốn”Mơ mà MUỐN (Ý) KHÔNG “cho” Mọi “MUỐN” Hưng (Khởi) Mộ và Hằng Hưng (Bỏ) Mơ (“MUỐN” = ThamSânSiMơ) Dung (mơ = sự ngộ “Mơ”) Họ “MUỐN”(muốn có)Mơ Ngộ MONG “CẦU” (Thương) Hằng Ngộ cũng là “Không Cao, Không Thấp, Không Tăng, Không Giảm”…Mơ (Ảo) Ngộ hay nói một cách khác “KHÔNG” “Tôi” KHÔNG TÔI Ngộ hay chẳng có “ai” Mơ Ngộ “gì” cả. Có “Mơ” (MUỐN) mới “có” Mơ (MONG) NGỘ. Có “Bạn” (Mơ) thắc mắc liệu có phải “Thanh” (“Alahán”) “Tâm” (Mơ) “Mơ” (MUỐN) chính là “THAM” “Ham” “Không” (TÂM) “MUỐN” (Ý) Hưng KHÔNGMơ và “Tâm” “Thanh” “văn” (“Không” còn “chữ nghĩa”), còn “Duyên” Giác (“Ngộ” Duyên (Hưng) một cách sáng suốt) thì Hưng “Tâm” “Tôi” Hưng (Mơ) “MUỐN” thỏa Mơ (Mong) Hằng Mộ Tưởng (ý muốn và mong cầu diệt) để “neo” “HUYỄN” (Tham Sân Si) cũng Mơ “KHÔNG”?! Vâng. ThamSânSiMơ Dung Họ Hằng Ngộ “Bạn” (Mơ) Hưng (Ham) “có” “TÂM” RỖNG LẶNG KHÔNG (CÓ) Mơ (MUỐN) là như thế đó!

Nhưng mà Hổng Mơ “Tôi” khó lắm! “MUỐN” Mơ (mong có) Tham làm mưa gió hòng “Ngộ” (Thương) Hằng “Tôi” Ham (Mến Thương Hưng THAMMơ “Tôi”) cho “đã” Ngộ Tham Sân Si một tí “Mơ” (MUỐN) nè!

Một, “Hổng” “Mơ” (MUỐN) “Cho” TÌNH “THƯƠNG” cho những ai nghèo khổ, đói khát vì “Hưng” (Họ = người ta) (đang) phải gánh “MUỐN” của mình “do” (nguyên) đa Mơ muốn trong quá khứ để lại. ThamMơ “Tôi” phải thỏa “phúc” (HỌA Mơ do ThamSânSi) MUỐN (“Phúc” Mơ) vì Đắng (“Khôn”) “MUỐN” trước đây mới kiếm được. Phúc họa đều từ “MUỐN” mà ra cả; Cứ như thể “Mơ” Ngộ: sướng hay khổ đều có “số” (MUỐNcó) cả! Ông “TRỜI” chiều MUỐN Muộn cho Họ đó thôi!

Hai, “Muộn” (Hổng = Quên) Mơ HAM “Cho” (chia sẻ) “THƯƠNG” (bát cơm) cho những “MuộnMơ” (Mất) “NHUNG” (“Phúc” “MUỐN”) Hưng (Họ = “Mơ”). Họ đã “quá” Tham “HAM” MUỐN (có = Hưng “Tôi” = Hưng Giả “TÔI”Mơ) hơn “MINH” (“TÔI”) thì mong gì Thỏa MUỐN (Mong)?

Ba, “Ham” (Mê Cuồng Nhiệt) “MUỐN” (có) “MUỐN Ngộ” (mọi thứ) “Tao Ngộ” HAM ThamMơ: tiền của đầy “MUỐN” (Mong), thân “Tôi” (xác) Hưng Trường Sinh Bất Lão Mang “cái” “MUỐN”(có)Mơ “Tôi” Mong Hưởng “QUẢ”Mơ “Do” (NHÂN) và “Tăng” (Gom) tất cả “MUỐN” của thế gian này “Cho” (HAM) Ngộ Hằng “Tôi” MUỐN (có) Muốn (THAM Ham = ThamSânSiMơ) là phải được như MUỐN (MONG). Hãy hỏi thử Tề Thiên Đại Thánh xem có thể cho “Tôi”(“Bạn”=Giả)Mơ “một” (Mơ mong) “NHUNG” (Cây Gậy) “Như” (Giống) “Ý” (Mơ) để “Mơ” (Thỏa Mang Ngộ “MUỐN”) cho ThamMơ “Tôi” Ngộ MUỐN (có) Ham có được không? Namô…namô…cho “con” (“Tôi”) được “MANG Ngộ “MUỐN” giống Gậy của Tôn Ngộ…Mơ MUỐN Tham “Mơ” (“NHƯ Ý”)!!!

Bốn, “Hổng” Dung (Chịu) cái “MUỐN” (Ý) “Mơ” (sự mơ “MƠ” (NGỘ)) Mất “Muốn” (Tham Sân Si) Dung “Nô” (Đùa) “MUỐN” chính là sự sống còn của Ham Mộ “TÔI”Mơ vì Hổng HAM Tham (THAM MUỐNMơ) thì MANG Mơ cho ai và lấy “MUỐN” Ngộ Mong Mơ Phật mới “ĐÚNG” Mẫu Mơ (Mơ = NgộMơ = Hằng HAMMơ). Không “Mơ” (Tham) lấy chi Ngộ “Mơ” (Mơ = Phật = MUỐN Tham)!

Năm, Hưng “Hổng” “HAM” (THÍCH) Tham thân “MỘT” (“PHẬT” = “CHÚA” = “Tam Thân Hợp Một” = “Tao” Hòa (trong) “TAO”) “Lắng” (Đọng) làm chi cho “MUỐN” “Đắng” (“Nhung” (“MUỐN” (Ý, có) Mộ (Giết “Mơ”) )! Hằng “Mơ” (Mong) Xấu (“âm” = CảmMơ) “MUỐN” (có) càng nhiều “Tham HAMMơ” (Thương = Thích) MUỐN (có) “Mơ” (Hằng HAM Tham) càng “Hổ” (tốt, đã); Hàng “THIÊN” (Bao La) “MUỐN” HAM Thỏa Muốn (Mong) xá gì “Mơ” “KHÔNG” (PHẬT) MUỐN (có) Ham. Tham Ham Ngộ “MỘT” (Mơ) “DIỆT” (MẤT = Không) “MUỐN” (Ý, có, Mong) chậm “HỔ” (Tiến Bộ) lắm, HAMMơ Phật Ngộ làm gì nếu “MỘT” (THAM) Mơ (MUỐN) cũng Họ (Diệt)!? Uổng theo phò!

Bẫy “MUỐN” Tham Thu “ảo” “MUỐN” Họ; “THÁI”(MINH)TÔI Hưng “THAM” “DO” (“Thật”) “MUỐN” Hằng Ngộ nè. Ham “MUỐN” (MINH) Mong “SEN” (Mở “MUỐN” Ngộ) Hưng Ngộ Mơ MUỐN (Nô = Đùa) Hằng Nơ (gắn) “NGỘ” (HIỂU) tức Hằng NHẬN BIẾT “Tôi” đang “Mơ” (Ảo) Ngộ. Duy Ngộ (Nhận Biết) thường hằng “Bạn”(Tôi)Mơ sẽ Ngộ “Giả”, “THẬT”Mơ một cách Minh “Mơ” (MUỐN Mong).

Có “Bạn” (Mơ) Hỏi liệu Hưng “Mơ” (MUỐN) Nguyên (“Do” = LÝ) Họ “NGUYÊN” (BẢN) “TÔI” “Mơ” Hưng Ngộ như thế nào?

Theo “TÔI”Mơ, Ham Ngộ “Do” (Lý) là chướng ngộ của MINHMơ vì:

Thứ nhất, “Do” (lý do muốn Ngộ) “vô” (“Tôi”) vì “MUỐN” Đam Mê “Mơ” (“HUYỄNtôi”) tức là “cái” “Tôi” hòa Mơ cùng “MUỐN”; Vì không phân biệt “Tao”, “Mày” nên “DO” (LÝ) Hưng “Tôi” (Dung = Chấp) neo “HAM” “MANG” “do” (nhânMơ) và Ngưng Nhớ “Tao”, Quên “Mày” (Đối Mơ). Hưng Ham (Dừng) Ngộ “TÔI” “MÀY” (Khiến) “mong” (muốn mong) “Do” của “MUỐN” (HAM) “Tôi” MUỐN (Ý) Ngộ “MUỐN” (có) không thể Diệt “cái” “MUỐN” do Muốn (ý) Ngộ. Nói một cách khác Ý MUỐN làm “Mơ” MA (ẢO) khiến Hằng “Tôi” Mơ muốn có hoặc Không muốn có “thương” (HAM) như ý muốn mong.

Thứ Nơ (gắn) tiếp, Ham “Mơ” (MUỐN có hoặc Không MUỐN có) Mong (muốn “có” hoặc “Không” “có”) Hưng “MA” (Ảo) “DO” (LÝMơ) liên tục “Tô” (Vẽ) “MUỐN” ngày càng đậm nét. Chừng nào “Lý” (Cảm Ngộ “MUỐN”) thỏa “ảo” Dừng MUỐNMơ Ham Ngộ “MUỐN” có hoặc Không MUỐN có. Điều đó có nghĩa là “Mơ” Tham “Mơ” nữa là bản chất của “MUỐN” “DO” Dung (Chấp) “VÔ” “MINH” Ngộ “ĐẮNG” “MUỐN” vì “GIẢ” (của cái) “Tôi” Ham Mơ. Và liệu có “HỔ” MƠ là: “Mơ” (“HUYỄN”Mơ) thông “Mơ” (“MUỐN”) thì “MƠ” (sự Mơ? Giấc Mơ? ”MUỐN”? Mong cầu? Ý mong đợi?...) “MINH” (MINHMơ = “NGON”Mơ)?

Thứ “Mơ” (“MUỐN”Mơ) tiếp theo, Hằng “Mạo” (MUỐN) Ham Nơ (Ngộ) “MẠO” “Tôi” HAM Mơ muộn MINH Mơ “Mở”. Ham MANG “DO” “Mơ” Muộn MINH Mơ “MUỐN” (THAM) NGỘ Mơ đồng thời Họ (Dừng) “TÔI” (CHÂN LÝ) Ham “Mơ” (MUỐN) Ngộ. Muộn “MUỐN” (THAM) HAM “TÔI” (CHÂN LÝ) mong “MUỐN” Ngộ. Buông bỏ “MUỐN” “Có” (điều) muốn Ngộ Mơ “MUỐN”.
Thứ “TÔI” (CHÂN LÝ) Muốn (ý) Mơ nữa, Họ Hưng “HAM” (THÍCH) Dung (Đạt) Mơ (MUỐN) Ngộ Mơ muốn NGỘ “nguyên” (NHÂN). “Tâm” THAM tắt “MUỐN” Họ “Hưng” (Khởi) “Mơ” (ThamHAM): Đạm thanh “Tâm” THAM SÂN SI tắt mọi “MUỐN”Mơ Ngộ.

Theo THÁITÔIMơ, còn Mơ mong còn Ham MUỐN Ngộ, Mộ “MUỐN”Mơ chỉ có “cùng” (chung) “Mơ” (MUỐN) “DoDO” (do đâu “có” “DO” (LÝMơ)) “Tôi” (HUYỄN) tức Hằng tự hỏi “DO” của MUỐN “Tôi”, ví dụ Tôi “MINH” (GIÁC) do Mơ HAM? Hoặc Ham “TÔI” Do (Lý) “MUỐN” “TAO” hay “Tao” tức vì âm “HUYỄN”Mơ hay HAM MUỐN Ngộ “Huyễn” Hằng “NGỘ” (Mơ) Nơ (Hưng) vv. v.

Thương (HAM) “MUỐN” Ngộ (Hiểu) bằng Hưng (Khởi) Ham Muốn (Tôi) Ngộ Nơ (Hưng) có “DO” (LÝ) – “Do” (MuốnMơ) “MUỐN” (MINH) tức Hưng “Ma” có Ngộ “Phật” được không? Câu trả lời là Không! “Do” (Lý Mơ) luôn làm “Tâm” tạo “MUỐN”Mơ, còn “Phật” (“MỘT”Mơ diệt) chung MUỐN (Có) cùng “Tao” Họ.

Xin MUỐN (HAMMơ) MUỐN (có) Ham (Thích) cái “Ham” (“Mơ” cuồng nhiệt) (cùng) “Tôi” (Mơ) Hòa Mơ “MUỐN” (MINH) Mơ (Mơ Mong) Hưng Họ “MUỐN” (ThamSânSiMơ) bằng THAMMơ (Tinh Tấn) Dung (để) “Mơ” (MUỐN Mong = Như Ý Mãn Ngộ) dung (tồn) Muộn (Diệt) Mọi “MUỐN” (HAMTham = ThamSânSi) cho “MUỐN” (HAM) vãng (xa) Mơ (Mong).



Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 8 tháng10 năm 2009
Nhằm 20 tháng 8 năm Kỷ Sửu

No comments: